Cụcdiện gượng gạo như vậy tiếp diễn, hai người hai mươi tư giờ đồng hồ bên nhau,nhưng lại không có gì để nói với nhau. Tôi thật sự muốn quay trở lại ngày thángtrước đây, trở về thời điểm anh chưa từng phản bội tôi, lúc đó tất cả mọi việcđều tốt đẹp.
Tôi kéorèm cửa sổ, ánh mặt trời chói lòa từ ngoài chiếu vào, vô số những hạt bụi đangtung bay dưới ánh nắng. Tôi cầm giẻ lau, chậm rãi lau đồ đạc trong nhà.
Chuôngcửa vang lên, ông xã từ phòng bước ra mở cửa, Tiểu Nhã không buồn chào hỏi đãbước vào nhà, xách theo túi lớn túi nhỏ đặt
Cô tađưa hết túi này đến túi khác đưa cho anh, vừa đưa vừa cười nói:” Anh nhìn xem,đều là những thứ anh thích ăn”. Tôi cúi đầu, quét dọn vệ sinh, cố gắng để khôngphải bận lòng. Tôi không dám nhìn, không dám nghĩ, không thể suy nghĩ được gì.
Trí nãotôi đang phình to.
Anh tabiết cô ta cố tình đổ oan cho tôi, nhưng vẫn không chịu kiêng dè gì cả.
Giọngcủa Tiểu Nhã vô cùng hào hứng:”Em cũng xin nghỉ một tuần, hay chúng ta đi dulịch đi!”. Giờ đây, tôi giống như một người ngoài, là một người vô hình trongmắt của họ.
Anhnhìn về phía tôi, tôi không dám nhìn, không dám ngẩng đầu, chỉ có thể cảm nhậnqua tia nhìn nơi khóe mắt. Tiểu Nhã lại hào hứng đề nghị:” Hay là đi Đài Loan?Hồng Kông cũng được!”.
Tôilau cật lực, bẩn quá đi, thì ra cả căn phòng này chỗ nào cũng bẩn, đầy bùi bặm.
Bụikhiến mắt tôi ướt nhèm, chỉ muốn chảy nước mắt.
Tôi hítthở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-voi-ke-thu-ba/2995408/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.