Dẫn phu nhân Trường tín hầu cùng Thôi tam cô nương vào phòng khách, Đại trưởng côngchúa hiếm khi đứng dậy đón chào. Phu nhân Trường tín hầu tất nhiên làbiết địa vị của vị công chúa này ở trong lòng Hoàng đế, bèn mang theoThôi tam cô nương quy củ hoàn thành lễ nghĩa. Đại trưởng công chúa cũngkhông giả vờ kiểu cách, xem chừng khách và chủ đều hoà thuận vui vẻ. Chỉ là Từ Man thấy tầm mắt mẫu thân dừng trên người Thôi tam cô nương cóhơi nhiều lần, thấy có chút không thích hợp lắm.
“Thôi tam cô nương năm nay đã bao nhiêu xuân xanh? Trông dáng dấp vậy mà thật xinhxắn.” Đại trưởng công chúa bảo nha hoàn dâng trà rồi bưng điểm tâm lên,mới nhìn Thôi Uyển Hề hỏi.
Thôi Uyển Hề đứng dậy nhún người thưa: “Uyển Hề năm nay 17 ạ.”
“A, lớn hơn A Man nhà chúng ta một tuổi, phải gọi là tỷ tỷ rồi.” Đại trưởng công chúa cầm khăn tay che miệng cười nói, nhìn về phía phu nhân Trường tín hầu.
Phu nhânTrường tín hầu vội tiếp lời nói: “Đúng vậy, các cô nương Thôi gia củachúng ta đều gả trễ, ấy thế mà còn luyến tiếc đấy.”
“Cũng phảithôi, thế đạo này nữ tử đều mệnh khổ, nếu nhà mẹ đẻ không yêu thương,ngày sau gả đến nhà chồng cũng không nhất định thoải mái như nhà mẹrồi.” Đại trưởng công chúa không khỏi cảm thán nói: “Giống như A Man nhà chúng ta, mắt thấy sang năm cũng phải xuất giá, tuy nói bên trên khôngcó mẹ chồng, cũng không ở chung với Gia Cát lão phu nhân, nhưng dẫu saocũng là gả cho người ta, lúc nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-thuong-vi/2127519/quyen-4-chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.