Từ Man cứngđờ cả người, từ từ xoay người lại, kỳ thật nàng muốn về nhanh một chút,còn có một lý do, chính là không muốn đụng phải ông trời con này. Đã bịhắn quấn lấy á, so với Đại hoàng tử còn phiền hơn.
“Hi biểuđệ.” Từ Man hắng giọng, trông hắn một thân thâm y đỏ tía hoa văn rồng,được may từ gấm Vân Nam, đỉnh đầu đội mũ minh châu đỏ, chân đeo hài gấmTô châu cũng hoa văn rồng, đai lưng màu đen cẩn bạch ngọc bó sát lênthân người nhỏ nhắn, đĩnh đạc thẳng tắp như cán bút, thực không làm thất vọng với thân phận của nó.
“Man tỷ tỷ,tỷ muốn đi đâu vậy?” Tôn Mẫn Hi bước tới như một tiểu đại nhân, mái tócđen bóng được búi lên, hai má còn vương nét bầu bĩnh trẻ con, lại cốtình thích giả trang thành thục, không đáng yêu bằng lúc nhỏ.
“Tỷ đã hứavới mẫu thân phải về dùng bữa với chung, đang vội trở về đây.” Mặc dù Từ Man không thích một thằng nhóc mới 8 tuổi đầu không nên vờ vĩnh làmngười lớn làm gì, nhưng không thể phủ nhận, mỗi lần nàng nhìn thấy gương mặt như thiên sứ của Tôn Mẫn Hi, bàn tay sẽ ngứa, da thịt tốt như vậy,đôi mắt to tròn đáng yêu này, đôi môi tương tự mình này, nắn nắn sẽ cócảm giác thịt thịt… tim đều muốn nổi cơn ngứa rồi.
Tôn Mẫn Hinghi ngờ nhìn nhìn Từ Man, đi qua, một phen kéo tay áo Từ Man qua, lóđầu tới ngửi ngửi, lại xác nhận một lần: “Thật sao?”
Từ Man rút tay áo về, dở khóc dở cười nói: “Đương nhiên là thật.”
Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-thuong-vi/2127459/quyen-3-chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.