Từ Man mắtlạnh nhìn cung nữ kia đi đến trước mặt mình, hốc mắt nàng ta đỏ ửng, từtừ giơ tay lên. Từ Man không muốn làm khó người bị bức ép, nhưng khôngcó nghĩa là nàng có thể dễ dàng tha thứ người làm gì bất lợi cho mình.Từ ba năm trước tận mắt nhìn Xuân Nha chết đi, nàng đã sớm không còn làcô nương hòa khí dễ dàng tha thứ kia nữa, những gì của thời hiện đại,dường như cũng dần dần bị sự thật thay thế vào.
“Nếu ngươidám, kết cục như thế nào, ngươi cũng rõ ràng, đúng không?” cung nữ chưađến 10 tuổi kia, vẻ mặt non nớt, nhưng rõ ràng e dè sợ sệt, làm cung nữcủa Thục Mẫn quả thật đáng thương.
Cung nữ kiagục đầu xuống, cố nén nước mắt, ngay sau đó chợt nhắm chặt mắt lại, vung tay đến. Từ Man biết có khuyên nữa cũng vô dụng, liền trực diện mà lên, một phen ngăn lại bàn tay nhỏ bé yếu ớt kia, lại chỉ dùng lực để đẩy,cung nữ kia vốn bị Thục Mẫn ăn hiếp nên thân thể yếu ớt, hơn nữa Từ Mannhững năm nay chăm chỉ luyện võ cường thân kiện thể, há có thể bị mộtcung nữ như thế đánh vào mặt. Cung nữ kia bị Từ Man đẩy một cái, cảngười ngã nhào ngồi bệt ra đất, nửa ngày không đứng lên được.
“Từ Man!Ngươi thật to gan.” Thấy cung nữ mình mới nhất kích đã không thành, bịđẩy ngã, Thục Mẫn rốt cuộc không nhịn được nữa, rảo bước tiến lên muốntự mình động thủ, Thục Viện thì chỉ nhướn mi, đứng một bên phe phẩy quạt tròn xem kịch vui.
Từ Man nheomắt, nhanh chóng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-thuong-vi/2127428/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.