Ánh trăngmông lung, dưới ánh trăng, những cành cây tựa như hình ảnh kịch bóngchiếu lên song cửa sổ, bên ngoài gió đêm kéo theo lá cây phát ra âmthanh xào xạc. Từ Man vụng trộm vén tấm màn lên, qua khe hở chỉ có thểnhìn thấy được ngọn đèn mập mờ ngoài cửa sổ, trong bóng đêm chập chờnthoắt sáng thoắt tối, khiến cho mảnh sân không người càng trở nên tịchliêu.
Yên lặngbuông màn che xuống, Từ Man ngay cả thở cũng không dám thở mạnh, nàngbiết Niên ma ma đang ngủ trên chiếc giường nhỏ trong phòng, chỉ cần nàng thoáng có chút động tác, Niên ma ma sẽ bừng tỉnh, nàng cũng không muốnđang lúc phiền lòng, còn phải tìm lời ứng phó.
Từ Man luivào trong ổ chăn, nghe hương hoa sen khoan khoái trong chăn, nhớ đến lời giải thích nhẹ nhàng bâng quơ của ca ca hôm nay, đáy lòng dấy lên nỗiphiền muộn không tên. Kỳ thật nàng cũng biết, nhị ca làm như vậy mới làngười ở thời đại này nên làm, ở kiếp trước nàng cũng từng đọc không íttiểu thuyết, trong tiểu thuyết cũng có tình tiết buôn bán gia nô, thường xuyên như cơm bữa, nhưng đó đều là trong truyện, đều được xem như là bố cảnh để làm nổi bật lên nét đặc sắc của nhân vật chính, chứ không phảitự mình trải qua như nàng hiện tại.
Ngày hôm ấy, nha đầu được Quan ma ma đưa tới kia có bộ dạng gì, Từ Man đã không cònnhớ rõ lắm, ấn tượng duy nhất nàng còn giữ lại, lại là đại nha hoàn kiêu ngạo ương ngạnh được sủng ái trong sách kia, nhớ rõ nàng ta ỷ thế hiếpngười thế nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-thuong-vi/2127416/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.