Ngủ trưadậy, Từ Man rửa mặt xong, không đợi nàng uống cho xong chén nước mật,Quan ma ma đã dẫn theo một tiểu nha hoàn mặc quần áo cũ từ bên ngoàitiến vào, ngay cả kêu người thông bẩm cũng không, tiểu nha hoàn kia ướcchừng 4-5 tuổi, hai mắt to tròn lấp lóe tò mò, nhưng lúc nhìn đến nhữngnha hoàn khác trong phòng, thì lại lơ đãng toát ra một loại tự tin vôhình.
Từ Man nhấpchén nước mật, thật sự cảm thấy buồn cười, Quan ma ma này, ngay cả làmgiả đều làm có lệ như thế, đó cũng chỉ để lừa gạt Từ Man 3 tuổi trongsách thôi, bằng không trông bé kia mặt mày nhỏ nhắn trắng nõn, quai hàmbụ bẫm, và cả móng tay được cắt tỉa sạch sẽ, cùng đôi nhãn thần trôngđầy ưu việt kia, nói là đứa bé gặp nạn, có ma nó mới tin.
“Mau, mau dập đầu quận chúa, cảm ơn quận chúa thu lưu con đi.”
Quan ma macòn không chờ Từ Man nói chuyện, liền vỗ cái bộp lên lưng đứa bé kia,tiểu nha đầu kia lảo đảo một cái, quỳ gối trước mặt Từ Man, lanh lợinói: “Nô tỳ thỉnh an quận chúa, đa tạ quận chúa thu lưu.”
Từ Man tứcgiận thiếu chút nữa bật cười, bản lĩnh tự quyết của hai người này, thựclàm cho nàng mở rộng tầm mắt, ấy vậy mà còn hoàn toàn chắc chắn rằngnàng sẽ giữ lại nha đầu này, tuy nàng không biết nha đầu này là ai,nhưng theo như trong sách, Quan ma ma đều có quan hệ với Từ phủ, như vậy nha đầu này khẳng định cũng đến từ Từ phủ, còn sợ là không phải con cái nhà bình thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-thuong-vi/2127415/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.