Tổ phụ làmột người kỳ lạ, lần đầu tiên A Man gặp ông chính là có suy nghĩ này,thân cao xấp xỉ phụ thân, diện mạo cũng rất giống nhau, nhưng so với phụ thân tuấn lãng đề bạt, ông hiển nhiên đã đến ngưỡng tứ tuần, thân thểcó hơi béo phì, trên gương có ít nếp nhăn, đầy nghiêm túc. Nhưng khôngbiết sao, từ trên gương mặt nghiêm nghị của ông, A Man nhìn ra tổ phụđối với phụ thân có một phần yêu thích. Mặc dù là lơ đãng yêu thích,nhưng hành động bên ngoài của tổ phụ hoàn toàn không biểu hiện ra, ngược lại còn tỏ ra rất lạnh nhạt với phụ thân, như thể đó không phải là contrai ông, mà là một đứa con cháu nào đó trong tộc.
Từ Man quayđầu, nhìn đại bá phụ bên cạnh phụ thân, vóc dáng trông thấp hơn phụthân, hai má gầy yếu, đôi mắt hẹp dài giống như tổ mẫu, có hơi xệ xuống, làm sao cũng không che đậy được bọng mắt sưng phồng kia, không biết cóphải dạo gần đây ‘miệt mài’ quá độ hay không, Từ Man quan sát xong, liền cúi đầu xấu xa nghĩ.
“Thỉnh an tổ phụ.” Lúc này, đều không có ai quỳ, Từ Man đứng cạnh các ca ca, hành lễ vạn phúc.
“Ừm.” Từ lão thái gia chắp tay sau lưng, đảo qua bọn nhỏ hành lễ trước mặt, gật gậtđầu, sau đó chòm râu rung rung nhìn về phía đại nhi tử (Con trai lớn),nói: “Hôm nay lễ nguyên tiêu, chẳng phải Tộc học đã tan từ giữa trưasao?”
Từ Văn Thành rụt cái cổ xương xương, hắn luôn sợ nhất chính là phụ thân nghiêm khắcnày, luôn cảm thấy bất luận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-thuong-vi/2127404/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.