Hàn Bách Hào phẫn nộ, nhưng không có cách nào khác, gã ta đánh không lại Diệp Phàm, gã ta nắm chặt nắm đắm trong tay đi ra khỏi công ty.
Trên đường đến khu nhà họ Hàn, Diệp Phàm lái xe, con Hàn Tuyết ngồi ở ghế lái phụ.
"Diệp Phàm, có phải là anh muốn nói với em, thật ra kết quả đã được định sẵn rồi, cho dù em có đến, bà nội cũng sẽ hướng về Hàn Bách Hào đúng không?", Hàn Tuyết nói.
Diệp Phàm gật đầu, nói: "Mục đích của bọn họ là đuổi em ra khỏi nhà họ Hàn, nói cách khác là muốn đuổi em ra khỏi vị trí quản lý của công ty con nhà họ Hàn, vì để đạt được mục đích, thậm chí bọn họ bằng lòng để cho công ty thương mại Thiên Bảo phá sản, em có vết nhơ rồi thì hoàn toàn có thể bị loại trừ”.
Diệp Phàm không chút kiêng nể nói ra sự thật, sắc mặt Hàn Tuyết hiện lên vẻ đau khổ.
"Tại sao?"
"Em cũng là người nhà họ Hàn, bọn họ muốn loại trừ em như vậy, công ty thương mại Thiên Bảo là tài sản do ông nội để lại, để nó phát triển lớn mạnh không được sao? Tại sao nhất định phải gây sức ép cho nó như vậy, là bởi vì em chiếm quá nhiều cổ phần trong đó hay sao?"
Nhưng, ban đầu lúc ông nội cho em cổ phầ công ty thương mại Thiên Bảo, bọn họ tán thành hai tay hai chân, em đã vực dậy công ty từ bờ vực phá sản, tại sao bon họ lại không nhìn ra chứ? Tất cả những gì em làm đều là vì nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-gia-toc/1750414/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.