Vu Hân Tuệ ôm má phải đang đau rát của mình, cứng cỏi nhìn người đàn ông đang nổi giận đùng đùng trước mặt, kiên quyết nói: “Tổng giám đốc Hàn chưa về thì tôi sẽ không đưa con dấu cho anh".
Hàn Bách Hào tức đến mức nở nụ cười, gã ta phẫn nộ quát: "Con ranh, tao thấy mày chưa biết sự lợi hại của tao rồi! Nếu không lấy ra thì có tin là tao sẽ làm thịt mày không?"
Hai tay Vu Hân Tuệ nằm chiếc chìa khóa thật chặt, đôi mắt đỏ hoe nhìn Hàn Bách Hào, nhất quyết không chịu đưa cho gã ta.
Cô là trợ lý duy nhất của Hàn Tuyết, mà chìa khóa văn phòng Hàn Tuyết thì chỉ có hai người bọn họ có. Cô không biết Hàn Bách Hào cần con dấu làm gì, nhưng chưa có sự đồng ý của Hàn Tuyết thi cô sẽ không đưa chìa khóa cho gã.
"Mẹ kiếp, đúng là loại chưa thấy quan tài chưa rơi lệ!", Hàn Bách Hào sượng mặt, chỉ là một trợ lý quèn mà dám ngăn cản gã ta, đúng là coi trời bằng vung.
Gã ta giơ tay định tát Vu Hân Tuệ, hàng mi của Vụ Hàn Tuệ rung rung, một cô gái yếu đuối như cô sao co thể đánh thắng được Hàn Bách Hào, chỉ đành cắn răng hứng chịu.
Nhưng cái bạt tai như trong tưởng tượng không hề xuất hiện, Vu Hân Tuệ mở mắt ra, nhìn thấy một cánh tay đang giữ chặt tay của Hàn Bách Hào.
Không biết Diệp Phàm đã đứng chặn trước người cô ta từ bao giờ, bên cạnh còn có cả Hàn Tuyết.
Cô ta ngắm thở phào một hơi, Diệp Phàm về là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-gia-toc/1750413/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.