Sau khi LanNinh tắt máy vi tính liền lấy điện thoại di động truy cập danh bạ xóahai chữ cuối trong tên “Ngôn chó điên chết đi” của ai kia.
Cô lấy tờchữ Ngôn Nho Ngữ viết cho mình trong túi xách, trải tờ giấy ướm thử khắp phòng tìm chỗ dán, cuối cùng quyết định dán lên mặt tường đối diệngiường ngủ.
Đương nhiên, tờ cô dán là hai chữ “Lan Ninh “.
Trước lúc đi ngủ, Lan Ninh nhìn chằm chằm bộ chữ đối diện giường một lúc lâu, rồi mới an tâm từ từ nhắm mắt vào giấc.
Sáng sớm hôm sau, trên cả đoạn đường tới công ty cô giữ chặt túi bản thảo của thầyHạnh Tâm trong lòng giống như đang giấu một khoản tiền kếch xù.
Bởi vì thứhai không đi làm, nên hôm nay cô cố ý đến sớm hơn mọi ngày, lúc đăngnhập QQ thì phát hiện tối hôm qua Ngôn Nho Ngữ đã gửi cho cô một bảnword, là phần bản thảo anh đã viết lưu trong máy tính trước lúc mấtđiện. Lan Ninh tải file word xuống, thuận tiện gửi lại một bản cho chủbiên.
Vài ngàykhông đi làm nên trên QQ liền tích lũy không ít chuyện cần phải xử lý,sau khi gửi xong tin nhắn cho các tác giả thì cũng là lúc chủ biên bướcvào phòng. Lan Ninh mau chóng đứng dậy, đưa túi giấy da cho cô: “Chủbiên, đây là bản thảo của thầy Hạnh Tâm, đã thu đủ!”
Chủ biên hơi ngạc nhiên, sau đó là thở phào một hơi nhẹ nhõm: “Cuối cùng cũng nộpbản thảo.” Cô nhận túi giấy da, tháo từng vòng chỉ quấn trên đầu túigiấy.
Lan Ninhđứng bên cạnh giải thích: “Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-ban-thao/2289893/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.