Sau khi đuổi Ngôn Nho Ngữ đi, Lan Ninh ngồi một mình dưới phòng bếp tấn công sạch đĩa cơm rang.
Cũng vì lấpđầy được cái bụng, nên những bóng cây lay động ngoài kia nhìn qua cũngkhông đáng sợ nữa. Lan Ninh cầm đèn pin mini trở về phòng, vừa đặt lưnglên giường liền ngủ thiếp đi.
Lần này vừa mở mắt ra thì trời đã sáng choang.
Chuyện đầu tiên là xác nhận đã có điện chưa, Lan Ninh ấn công tắc trên tường, nhưng đèn trong phòng vẫn không sáng lên.
Ừm, cũng có thể là giờ còn quá sớm, nhân viên sửa điện muốn tới đây cũng tốn không ít thời gian.
Cô liền vào vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo đi xuống nhà.
Ngôn Nho Ngữ đang nhàn nhã ngồi trong phòng khách uống cafe, trên bàn còn bày mộtđĩa bánh mì và trái cây tươi. Lan Ninh đi tới, liếc mắt liền thấy khóemôi bên trái của anh còn hơi tím.
“Phụt.” Xem ra cú đánh đêm qua của cô thật sự cũng hơi nặng tay rồi.
Nhưng cũng đẹp đấy chứ nhỉ?!
Ngôn Nho Ngữ nghe thấy tiếng cười của cô thì ngẩng đầu lên nhìn cô một cái: “Cô cười cái gì?”
“Không cógì, chỉ cảm thấy hôm nay anh đẹp trai hơn ngày thường đấy.” Lan Ninhnhịn cười, cố gắng để ánh mắt của mình trở nên chân thành hơn bao giờhết.
Ngôn Nho Ngữ mím mạnh khóe môi, khiến vết thương toạc ra gây ra chút đau đớn. Anhvươn tay lấy một quyển sách đang nằm bên cạnh, im lặng không nói gì bắtđầu đọc sách.
Lan Ninh nhìn cốc café anh đang đặt trên bàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-ban-thao/2289891/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.