Biệt thự nhà họ Lâm
Trong tòa nhà ba tầng lầu xa hoa sang trọng chỉ có Lâm Thành Thông cùng chủ Lai, ngôi nhà trống rỗng không có tiếng người nói chuyện, an tĩnh đến nỗi một cây kim rơi trên mặt đất cũng nghe thấy, lạnh lẽo vắng lặng.
Lâm Thành Thông ngồi dựa vào sofa, trong tay cầm một sợi dây chuyền thiết kế độc đáo, mắt nhìn chăm chăm sợi dây chuyền có chút xuất thần.
Đường đường là chủ tịch tập đoàn Đế Quốc, bên cạnh Lâm Thành Thông không thiếu nhất chính là đàn bà, nhưng duy chỉ có đối với người đàn bà chạy trốn đêm đó là hắn để ý đến.
Nhớ đến thân thể mềm mại của cô, Lâm Thành Thông cảm thấy cả người sắp sửa bốc hỏa.
Chủ Lai tay bưng trà thấy bộ dáng của hắn đáy lòng khẽ thở dài. "Thiếu gia, uống chút trà đi. Cậu uống rượu hoài như vậy không tốt cho thân thể. Vừa nói cừa để ly trà trong tay.
Làm Thành Thông nhàn nhạt nói: "Cám ơn Chú Lai" Nhưng không ý đụng đến ly trà.
Chủ Lal cụp mắt xuống, từ sau chuyện xảy ra năm đó, thiếu gia vốn tính cách ôn hòa lại trở thành dáng vẻ lãnh khốc bây giờ, không gần gũi người khác. Nếu không phải ông nhìn hắn lớn lên, hiểu tính tình hắn, sợ rằng cũng sợ hãi hẳn. "Sợi dây chuyền trong tay Thiếu gia thật đặc biệt, là để tặng cho ai sao?" Chú Lai thấy tay hằn nằm chặt sợi dây chuyền, đáy mắt thoáng qua một tia ánh sáng. "Không phải, tôi nhặt được." Lâm Thành Thông nhếch mép, hằn liền nhớ tới cái đêm tuyệt vời kia... "A?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-vo-tan-troi-cao/1730291/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.