Bạch Nguyệt ra ngoài cùng Cố Lăng Kiệt, lúc trả phòng, lại thấy ánh mắt kì lạ của nhân viên lễ tân.
Bạch Nguyệt đỏ mặt, ra ngoài trước.
Giấy thấm trong phòng vứt lung tung, cô còn chưa thu dọn, có một loại cảm giác làm chuyện xấu bị người phát hiện.
Rõ ràng họ là vợ chồng, rất bình thường, không phải sao?
Cố Lăng Kiệt trả phòng, nói một câu: “Chúng tôi là vợ chồng.”
Nhân viên lễ tân: “…”
Anh ra ngoài, mở cửa ghế phụ trước.
Bạch Nguyệt ngồi lên xe.
Cố Lăng Kiệt vòng qua đầu xe, ngồi lên ghế lái.
Bạch Nguyệt đã tự thắt dây an toàn cho mình.
Cố Lăng Kiệt lái xe.
“Có thể nói chi tiết chuyện của Chu Hân Ly không? Em muốn biết nên trị liệu như nào hợp lý hơn.” Bạch Nguyệt nhìn Cố Lăng Kiệt nói.
“Hân Ly là cô nhi, nhập ngũ từ rất sớm, cô ấy rất chăm chỉ, biểu hiện cũng nổi trội, bọn anh hợp tác vài nhiệm vụ, đều thành công.
Lần cuối cùng, bọn anh cứu viện một nhân vật chính trị quan trọng, giữa quá trình xuất hiện gian tế, 8 người đi cùng đều chết rồi.
Anh, Chu Hân Ly và nhân vật chính trị quan trọng đó bị nhốt trong biển lửa.
Cô ấy giúp anh và người kia rời đi trước.
Anh cứu người kia ra xong liền quay lại, biển lửa chỉ còn là một đống tàn tích, trong đóng tro tàn anh phát hiện một cái xác, trên ngón tay của cái xác ấy còn đeo chiếc nhẫn anh tặng cô ấy.
Thì ra cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-vo-den-tan-cung/3226814/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.