Cô cũng không muốn nhìn thêm nữa, lạnh lùng đi về phía thủ vệ.
Cô không biết bản thân rời khỏi chỗ Cố Lăng Kiệt như thế nào, chỉ biết đi rất nhanh, thẳng lưng, cố gắng không biểu hiện ra vẻ chật vật. Cho dù là thất bại trong tình yêu, không chiếm được trái tim người, cô cũng không được đánh mất tôn nghiêm của chính mình.
Một chiếc xe dừng lại bên cạnh cô, trung tá Tống hạ cửa sổ: “Thủ trưởng bảo tôi đưa cô đi.”
Cô không muốn ở đây thêm một giây nào nữa, sau khi mở cốp xe, cất hành lý vào, ngồi vào ghế sau, nhắm mắt, dựa vào thành ghế, dặn dò: “Đi quốc tế Thủy Nguyệt, đến đó thì gọi tôi.”
“Vâng.” Trung tá Tống đáp lời, lái xe rời đi.
Cố Lăng Kiệt đứng bên cửa sổ, nhìn Bạch Nguyệt trên xe, ánh mắt thâm trầm như mực.
Điện thoại của anh reo lên.
Là một dãy số điện thoại, anh còn nhớ, là Chủ tịch ủy ban nhân dân, u ám nghe điện thoại.
“Chuyện gì?” Cố Lăng Kiệt lạnh giọng hỏi.
“Thủ trưởng, giấy đăng kí kết hôn của anh và vợ được khôi phục lại rồi. Lúc nào anh rảnh, anh đến lấy được không?” Chủ tịch nơm nớp lo sợ nói.
“Không phải nói cần 2 người chụp ảnh lại từ đầu sao?” Cố Lăng Kiệt nghi ngờ, đôi mắt đã mang vài phần kích động.
“Vốn là như vậy, tất cả tư liệu của hai người đều mất rồi. Nhưng mà, một đồng nghiệp của tôi đã tự ý lưu lại một bản ảnh của anh và vợ, cô ấy cảm thấy hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-vo-den-tan-cung/3226807/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.