Bạch Nguyệt không muốn cản trở họ.
Hai người kia đều không có ở đây, một mình cô tìm kiếm trong phòng.
Trong phòng chẳng có vấn đề cả.
Cô quay trở lại phòng ngủ.
Lật tìm bốn xung quanh.
Cô ngồi thụp xuống, nhìn về phía gầm giường.
Gầm giường tối đen như mực, chẳng nhìn rõ gì hết.
Bạch Nguyệt dùng đèn pin rọi xuống gầm giường.
Cô phát hiện ra bên dưới chiếc giường này có một mặt sàn.
Khi gõ lên đó, nó phát ra tiếng cộc cộc cộc.
Bạch Nguyệt thoáng cảm thấy phấn khích.
Nếu đã có đường hầm, chưa biết chừng sẽ có phát hiện mới.
Cô lật mặt sàn đó lên, phát hiện bên trong có một cầu thang dẫn xuống.
Cô không dám xuống vì lo bên trong sẽ có thứ gì đó làm hại người.
Cô muốn canh chừng, đợi cho Cố Lăng Kiệt và Trần Trí quay lại rồi mới vào.
Đợi chờ được chừng mười mấy phút thì có một bóng người nhảy vào.
Bạch Nguyệt nhìn thấy một người phụ nữ xa lạ.
Người phụ nữ này nhướn mày, liếc mắt nhìn Bạch Nguyệt, rồi lia sang đường hầm, cô ta ra lệnh: “Bước vào.”
Bạch Nguyệt không muốn vào đó.
Người phụ nữ móc ra một khẩu súng ngắn: “Tôi không muốn làm hại cô, nhưng nếu như súng cướp cò thì đừng trách tôi.”
Bạch Nguyệt nhìn khẩu súng trong tay cô ta, sau đó đành phải bước vào.
Người phụ nữ kia giật lấy điện thoại của Bạch Nguyệt, nhét vào túi quần.
Cô ta trói Bạch Nguyệt vào cọc gỗ, dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-vo-den-tan-cung/3226685/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.