"Brưm——"
Thông tấn khí trên cổ tay anh rung lên, kéo suy nghĩ của anh trở về, Tần Đồ cúi đầu, lau tóc, loại bỏ cảm giác ngứa ngáy nơi khóe mắt.
Trái tim ngứa ngáy tạm thời không có cách nào dừng lại.
Anh cụp mắt liếc nhìn màn hình thông tấn khí.
Đó là tin nhắn từ William Dalt.
Thật ra anh cũng lười trả lời, nhưng bây giờ anh phải tìm chút chuyện gì đó để làm, nếu không cảm giác ngứa ngáy và nóng rát trong lòng sẽ kéo dài, không cách nào ngăn lại.
Cho nên bất luận là làm gì, chỉ cần chuyển hướng sự chú ý là tốt rồi.
Anh mở tin nhắn ra.
— William: Khi nào cậu đến?
Tần Đồ nhìn phòng khám, vừa đi ra ngoài, vừa tiện tay trả lời.
— 4781: Làm sao, cậu định tới đón tôi à?
— William: Không, tôi chỉ hỏi thôi.
— William: Tại cậu nói cậu sẽ đến thăm tôi.
— William: Nhưng nếu cậu không đến cũng không sao, có điều tôi phải nói quản gia đổ thức ăn vừa làm xong cho người nào đó.
Tần Đồ nhìn tin nhắn của William • Dalt gửi tới, cười cười.
Trên người người này có một loại nghiêm túc quá mức, tất cả đều phải tính toán tỉ mỉ, không cho phép xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay sai lầm nào.
Mục Thanh từng nói cậu ta ghét William nhất chính là điểm này, có đôi khi nghiêm túc quá mức, có vẻ không giống con người.
Đầu ngón tay Tần Đồ giật giật, trả lời lại.
— 4781: Một mình cậu ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-truong-quan-aa-luyen/3516987/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.