Tần Đồ nói xong, miễn cưỡng cười cười, tiếp nhận ánh mắt lạnh nhạt của Sở Nghiêu.
Trong lạnh nhạt còn mang theo một chút thờ ơ.
Hai người vô tình đã chuyển đến giữa sàn nhảy, xung quanh đều là người.
Các loại mùi pheromone đan xen vào nhau, khứu giác của hai người bị chiếm lấy, không thể ngửi thấy mùi vị nhàn nhạt của đối phương.
Có vẻ như ngửi pheromone của đối phương dễ chịu hơn một chút so với ngửi pheromone của những người khác.
Không có mùi khó chịu, nhưng cũng không quá thoải mái.
"Nếu mục tiêu chưa giải quyết xong, tại sao anh lại trở về?"
Sở Nghiêu mang theo Tần Đồ lặng lẽ lui ra ngoài đám người, nơi này nhiều pheromone hỗn tạp, quá mức nồng nặc.
"Vấn đề này không phải ngay từ đầu tôi đã trả lời rồi sao?" Tần Đồ nhạy bén nhận ra động tác kéo anh ra ngoài của Sở Nghiêu, đuôi lông mày khẽ nhếch, im lặng không lên tiếng mặc cho Sở Nghiêu dẫn anh ra ngoài.
Dưới tình huống hai người đều ăn ý, chỉ trong vòng vài phút, liền song song xuất hiện ở ngoài cùng sàn nhảy.
Không khí trong lành hơn rất nhiều.
"Cậu không muốn hỏi tôi vì sao nhanh như vậy sao?" Tần Đồ cười cười nhìn về phía Sở Nghiêu.
"Không phải anh nói không thể tùy tiện hỏi sao?" Sở Nghiêu giương mắt nói.
Tần Đồ: "Ý tôi là chấp hành nhiệm vụ."
Sở Nghiêu: "Tôi cũng có ý đó."
"......"
"Được rồi, vậy tôi tự nói vậy." Tần Đồ có chút bất đắc dĩ thở dài.
"Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-truong-quan-aa-luyen/3493117/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.