Khi Mai cô trở về, phát hiện trong khoang thuyền là một mảnh tiếng nói cười rộn ràng.
Bà đảo ánh mắt qua, thì phát hiện nguồn gốc tiếng cười, đúng là ấu tể Huyền Vũ trong lòng Sở Chước, đám thị nữ Phượng cốc bọn họ vây quanh ấu tể đó, nhiệt tình dào dạt, vẻ mặt từ ái, hận không thể đều dâng lên hết tất cả thứ tốt cho nó.
Phàm là thần thú trời sinh trời dưỡng, dựng dục hậu đại không dễ dàng, Phượng cốc đã nhiều năm như vậy đến nay, cũng chỉ có một ấu tể phượng hoàng là Phượng Lưu Thanh, cũng không có con tiểu phượng hoàng thứ hai nào, càng không cần phải nói tộc thần thú khác. Cho nên Huyền Thông sẽ che chở con ấu tể có thể tiến hóa thành Huyền Vũ như vậy, Mai cô cũng không kỳ quái.
Nhìn thấy Mai cô, bọn thị nữ cũng không e sợ, đều cười khanh khách nói: "Mai cô, đứa nhỏ này thật đáng yêu."
"Mai cô, khi nào thì Phượng cốc chúng ta cũng có thể có một đứa bé?"
"Mai cô, thiếu chủ có phải muốn kết hôn hay không?"
"Mai cô..."
Mai cô bị các nàng kêu gọi mà đau đầu, nói: "Việc của thiếu chủ, không phải chúng ta có thể dị nghị."
Có thể là có ấu tể ở trong này, bọn thị nữ hiếm khi không sợ Mai cô nghiêm túc mặt lạnh, như cũ là tiếng cười nói rộn ràng, quấn quít lấy Mai cô hỏi Phượng cốc bọn họ khi nào thì có thể lại có một ấu tể, nếu thiếu chủ không thể sinh, khiến cho Phượng chủ lại sinh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-troi-voi-thu/1870068/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.