Sau khi rời khỏi chỗ của Phượng thiếu chủ, Sở Chước ôm tiểu chính thái trong lòng, trở lại khoang thuyền nàng nghỉ tạm.
Huyền Thông đi theo sau lưng bọn họ.
Sở Chước cười cười với Huyền Thông, tuy rằng không biết làm sao Huyền Uyên có thể nhận thức tộc Huyền Vũ, nhưng mà theo như vừa rồi hắn đối thoại cùng Phượng Lưu Thanh cũng biết, hắn có hiểu hiết rõ ràng đối với lai lịch của Huyền Uyên, thậm chí cũng cực kì bảo vệ Tiểu Huyền Vũ Huyền Uyên chỉ vừa tấn cấp không lâu, đối với hắn tự nhiên cũng rất thân thiện.
Vừa mới tiến vào khoang thuyền, một con hồ ly lông trắng và một con sóc lông đỏ liền nhào tới.
Nhưng mà khi sóc lông đỏ phát hiện còn có người xa lạ, sợ tới mức cả người xù lông, kêu lên một tiếng chít, lẻn đến trên vai Sở Chước, dính chặt lấy.
Tiểu hồ ly thì biến thành hình người, nghi hoặc nhìn tiểu chính thái trong lòng chủ nhân một lát, cảm giác được hơi thở của tiểu chính thái, nhất thời kinh hỉ kêu lên: "Huyền Uyên!"
Huyền Uyên nhếch miệng nở nụ cười với nàng, ngẩng đầu nhìn qua con sóc lông đỏ chiếm cứ ở trên vai Sở Chước, nhìn thế nào cũng cảm thấy không đúng, vì thế nó làm một cái động tác vô cùng tương tự như Huyễn Ngu, một phen túm lấy đuôi to sóc lông đỏ, kéo nó xuống khỏi bả vai Sở Chước ném ra.
Dị chuột lông đỏ phát ra một tiếng kêu thê lương hoảng sợ, bị Huyễn Ngu tiếp được, sau đó gắt gao dính ở trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-troi-voi-thu/1870067/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.