"Ừ a!"
Gương mặt cảm giác mềm mại ẩm ướt, trong thân mật mang theo cảm giác têdại ngứa ngáy, Đường Lâm không có nhịn được buồn cười, đưa tay đẩy Lordđang đến gần, thân thể cố gắng lui về phía sau.
"Lord anh muốn làm gì, anh nặng lắm đấy!" Lúc lui về phía sau, Đường Lâm cau mày bất mãn nhìn Lord áp sát lên người, tay bỗng nhiên vươn ranhưng lại bị Lord chộp lấy cầm giữ trước ngực.
Ngẩng đầu nhìn con mắt màu xanh lục hiện đầy lửa nóng của Lord, và bóngdáng khó chịu kiên quyết của cô, chẳng biết tại sao, bàn tay đẩy ra dầndần buông lỏng, và mất hồn hướng về phía cặp mắt xanh lục kia, suy nghĩtỉnh táo từ từ trở nên mơ hồ.
"Lâm ••••••" Lord khàn khàn nói, khẽ gọi tên của Đường Lâm, nồng đậm màhấp dẫn, cánh môi mỏng hơi nhếch lên, mở ra độ cong mê hoặc, liếc nhìnđôi môi của Đường Lâm bởi vì mất hồn mà hé mở, đôi môi đỏ bừng mê ngườivểnh lên, bởi vì ấm trì mà gương mặt đang say ửng hồng lên, tròng mắtđen lộ ra một chút sương mù, lộ đầy vẻ quyến rũ.
Bàn tay rắn chắc đánh úp tới, nhẹ nhàng vẽ ở trên người Đường Lâm, đôimắt xanh lục đầy lửa nóng nhìn chằm chằm vào dưới người Đường Lâm, nửangười dưới dán chặt với nhau chung một chỗ, vật kia ngẩng lên cao, nhẹnhàng ma sát vào bắp đùi của Đường Lâm.
Từ trong hôn môi kịch liệt lấy lại tinh thần, thì phát hiện toàn thân bị giam cầm, vì để tránh bị rơi xuống nước, Đường Lâm vô lại bấu víu vàocổ của Lord, trong mắt mang theo sự bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-thu-trien-mien/173464/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.