"Lâm, đây là cái gì?"
Joss nuốt nước miếng, ngồi ngay ngắn ở trên ghế nhưng mà liếc nhìn, và thân thể hơi nhô lên quấy thức ăn trước mặt, mùi thơm không ngừng tản ra từ trong nồi, Joss thèm ăn không ngừng chép miệng, ngồi chồm hổm nhìn chằm chằm mãi.
Mấy giống đực sau lưng nghiêm mặt, cẩn thận mở ra vật cầm ở trong tay, Da La bĩu môi, liếc nhìn Bối Lý đứng ở bên người và phục vụ Đường Lâm, đáy mắt đỏ lộ ra vẻ ghen tỵ. Tại sao Bối Lý có thể đứng ở bên người Lâm, rõ ràng bọn họ mới là người gặp Lâm trước, chết tiệt, Bối Lý giả bộ người tốt gì chứ, đừng tưởng rằng hắn không nhìn thấy, vật bên dưới đang vểnh lên đấy, xì, giả bộ nghiêm chỉnh gì chứ!
Chu môi và buồn bực vì sao Lâm lại thiên vị Bối Lý như vậy, đảo mắt liếc nhìn thấy những người khác đều là vẻ mặt buồn bực, trong lòng cũng cân bằng chút ít. Con ngươi màu xanh đậm đảo một vòng, thoáng qua nụ cười xấu xa.
Lord vẻ mặt u ám, thu dọn ‘ dược thảo ’ trong tay. Trong miệng lẩm bẩm vài tên dược thảo, Wall núp ở bên ngoài trầm ngâm lắng nghe, một lúc sau, thì thân thể to lớn run cầm cập, giống như là bị kinh phong vậy, đáy mắt tràn đầy hoảng sợ, gò má xanh đen tái nhợt mang theo khó chịu, không kịp nhìn Đường Lâm thêm một chút, đã nhanh chóng biến mất.
"Arthur mày nói xem, chúng ta thật sự không cần làm gì sao?"
"Làm? Mày muốn làm cái gì?"
Arthur lạnh mặt, mắt vàng chứa đầy sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-thu-trien-mien/1623943/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.