Rời khỏi sơn động, trên trời là trăng sáng, Tấn An ngửa đầu nhìn, ánh sáng chiếu vào khiến mắt hắn có chút nhức nhức. Nhưng trăng thanh cùng gió mát khiến nội tâm hắn trở nên an tĩnh hiếm thấy, nhất là còn đang nắm tay Lê Sương...
Bỗng nhiên, có tiếng rơi đồ phá vỡ đêm yên lặng, Tấn An quay đầu nhìn lại, ở trước người hắn và Lê Sương, có một cô gái đánh rơi hũ sành trong tay, nhặt cũng không dám nhặt, chỉ ngơ ngác đứng ngây tại chỗ, ánh mắt sợ hãi nhìn Tấn An.
Tấn An bước lên trước, nàng ta liền sợ hãi lui một bước.
Ánh mắt đảo qua bên cạnh, không chỉ nàng ta, tất cả người của Ngũ Linh môn đều như vậy, nhìn thấy ánh mắt tràn đầy kềm chế của hắn khiến họ sợ hãi cùng kinh hoàng. Người phụ nữ thì ôm lấy con mình, người chồng thì để vợ ở sau lưng che chắn.
Nhĩ lực của Tấn An tốt (khả năng nghe tốt),có thể nghe được xung quanh truyền tới tiếng mọi người rêи ɾỉ thống khổ, hết thảy đều ở đây nói cho hắn, hắn là một con quái vật đáng sợ.
Chưa kịp phản ứng, Lê Sương đã cầm thật chặt bàn tay hắn.
Tấn An nhìn Lê Sương, không ngoài dự liệu, trong con ngươi của Lê Sương hắn nhìn thấy bóng người mình, nàng trấn an hắn, nàng để ý tâm tư của hắn, quan tâm cảm thụ của hắn. Ánh mắt Tấn An mềm lại, thật ra thì hắn cũng không yếu ớt như vậy, hắn có thể chịu trách nhiệm về việc mình làm, có thể chống đỡ tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-tan-truong-an/3544751/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.