Lúc này, Nhan Ly cũng đang đứng sau bức tường, lo lắng cho cô bạn của mình. Lúc thấy Hoàng My bước nhanh lên lầu thì cô ta đã bám theo, mặc dù biết là mình sai nhưng nguyện vì bạn mà hi sinh.
- Đại Sứ xảy ra chuyện là ngoài ý muốn. Chúng ta không có nghĩa vụ can thiệp.
Hoàng My nheo mắt cười, gương mặt lạnh nhạt như thể chuyện sống chết của người khác hoàn hoàn không liên quan đến mình. Thượng Luật gật gù, tán thành ý kiến.
Hoàng My và "Thượng Luật" chính là ngại phiền phức. Hai người một khi đã muốn cái gì thì phải có, còn không cần thì vứt. Không muốn rước phiền phức vào người.
- Còn Giang tiểu thư...
Hoàng My quay sang nhìn Giang Lộ, cô ta run người. Đúng lúc này thì một người quân nhân đã phát hiện ra Nhan Ly, nói có hơi lớn tiếng cho cả đám người trong phòng nghe luôn.
- Cô gái! Sao cô lại ở trước cửa văn phòng vậy?
Mọi người đều tập trung chú ý đến sau cánh cửa. Nhan Ly biết là mình không giấu được nữa nên đành bước ra.
- Hôm nay...có rất nhiều vị khách không mời mà đến nhỉ?
Mấy ngày sau, Hoàng My đứng nhìn người dân đang ngoan ngoãn nằm ngủ trên giường bệnh thì gương mặt lộ ra vẻ hài lòng. Ai thông báo là người dân náo loạn bệnh viện vậy chứ! Khi cô đến thì ai cũng ngủ rất ngon và rất biết nghe lời mà.
Tiếng tháo vỏ đạn vang lên, cô quay đầu ra sau thì thấy một người quân nhân đang thay đạn cho khẩu súng của mình. Cô liếc mắt, người đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ta-qua-tung-the-gioi/567024/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.