Thẩm Anh Vi chờ rất lâu mà Hoắc Thiếu Dực vẫn chưa tỉnh.
Cô bắt đầu trở nên lo lắng, đã hỏi bác sĩ mấy lần, nhưng bác sĩ chỉ nói rằng do thuốc mê còn tác dụng nên anh mới chưa tỉnh.
Nhìn Hoắc Thiếu Dực an tường nằm đó, cô không nói gì nữa, cô nằm ngoài ra giường bệnh, mặt gối lên tay anh.
Vì đây là phòng bệnh VIP nên giường không nhỏ, kể cả có hai Thẩm Anh Vi nằm lên cũng chẳng mang lại cảm giác chật chội.
Chờ đến đêm, ba mẹ Thẩm muốn ở lại chăm sóc cô nhưng bị cô đẩy về.
Dù sao hai ông bà cũng không còn là người trẻ tuổi sung sức, không thể thức đêm như những người còn ít tuổi được.
Lúc nãy Hoắc phu nhân cũng đã về tới, bà còn ngồi lo lắng một hồi rồi mới cùng về với Hoắc lão gia.
Trước khi đi hai bên ba mẹ còn lo lắng vì chỉ có một mình cô ở lại, thêm vào đó cô cũng là bệnh nhân cần tĩnh dưỡng.
"Con ở lại được không đó? Hay để mẹ ở lại với con nhé."
"Không cần đâu ạ, con chăm sóc anh ấy được mà."
Hoắc phu nhân chần chừ một lát, cuối cùng vẫn không yên tâm.
"Hoặc là mẹ cho người đến chăm sóc hai đứa nhé, con cũng lên giường nằm nghỉ đi, Thiếu Dực không thể tỉnh ngay bây giờ được. Con ngồi đó chỉ mệt mình thôi, đợi Thiếu Dực dậy lại xót con nữa."
Nói mãi mà vẫn không xoay chuyển được cô, Hoắc phu nhân đành ở lại thêm một lát rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-sung-phu-nhan-tong-tai/2971847/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.