Bác sĩ rời đi từ lúc nào, Hoắc Thiếu Dực không biết, anh máy móc nhìn vào trong phòng.
Một lát sau thấy Thẩm Anh Vi mặc bộ đồ bệnh nhân, trên trán còn cuốn băng gạc bị đẩy ra ngoài.
Cảnh tượng này ghim sâu vào trong mắt Hoắc Thiếu Dực, khiến anh tỉnh táo lại.
Cô nhớ lại thì đã sao? Dù sao bây giờ cô cũng là vợ của anh, giấy trắng mực đen đã kí tên rõ ràng, hai người đã có giấy kết hôn, nếu cô muốn ly hôn thì không có cửa đâu.
Anh có chết cũng không ly hôn với cô.
Nghĩ rồi lại nghĩ, Hoắc Thiếu Dực nâng bước chân tự tin tiến vào phòng bệnh. Giấy kết hôn anh đã sớm giấu kĩ rồi, sổ hộ khẩu thì cô đừng mơ mà tìm được, dù cô có làm lớn chuyện đòi ra tòa thì anh cũng rất yên tâm với dàn luật sư đẳng cấp của Hoắc thị. Nếu vợ yêu nhà anh thực sự muốn ly hôn thì cứ chờ kiếp sau đi.
Mà cũng không đúng, dù có là kiếp sau cũng không được, nếu thực sự có kiếp sau thì nghĩ gì Hoắc tổng đây dễ dàng bỏ qua cho Thẩm Anh Vi. Anh biết mình đã thích cô đến phát điên, không phải cô thì không được, từ khi cô gái nhỏ đi qua cuộc đời anh, chiếm cứ một vị trí quan trọng trong trái tim anh thì cô đã không thể trở ra được nữa.
Anh là con người nhỏ nhen, sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện Thẩm Anh Vi không muốn ở bên cạnh mình, cô đã hứa cũng yêu anh như anh yêu cô kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-sung-phu-nhan-tong-tai/2971231/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.