Chương trước
Chương sau
Hàngt nămt Thẩmt Thiênt Xut hànht quânt bênt ngoài,t mấyt lầnt vôt tìnht nghet thấyt tướngt sĩt trongt quânt nóit chuyệnt phiếm,t nóit đếnt Lươngt đết đãt già,t hoangt dâmt vôt đạo,t tậnt tìnht hưởngt lạc,t dâmt loạnt đếnt nỗit đưat nữt nhânt đếnt mấyt nơit xửt lýt côngt việct nhưt Ngựt Thưt Phòngt đểt hoant hợp.
Hômt nayt nhìnt thấyt ởt Ngựt Thưt Phòng,t quảt thựct khôngt phảit tint đồnt vôt cănt cứ.
Thẩmt Thiênt Xut khiếpt sợ,t saut đót cảmt thấyt cựct kỳt bit ai,t cuốit cùngt cơnt lạnht lent lỏit khắpt người,t quânt vươngt màt hắnt thềt sốngt chếtt nguyệnt trungt thànht sớmt đãt ruồngt bỏt suyt nghĩt tháit bìnht thịnht thết thuởt bant đầu,t đắmt chìmt trongt ănt chơit dâmt loạn.
Hắnt trơt mắtt nhìnt Lươngt đết duỗit tayt lôit nữt nhânt dướit bànt ra,t nữt nhânt ănt mặct trangt điểmt theot kiểut phit tử,t dat trắngt nhưt sứ,t tấmt lưngt trắngt tuyệtt đẹpt mêt ngườit quayt lạit vớit hắn.
“Ưmt a…t Bệt hạ,t tiểut huyệtt củat thầnt thiếpt ướtt quát ngứat quá…”t Nữt nhânt đưat lưngt vềt phíat Thẩmt Thiênt Xu,t ngồit trênt longt án,t dướit vòngt eot nhỏt làt cặpt môngt vặnt vẹot kịcht liệt,t tấut chươngt màt cáct thầnt tửt cặmt cụit viếtt bịt đèt dướit cặpt môngt tot trắng.
“Bệt hạt maut dùngt longt cănt lấpt đầyt Nhut nhi…t Ưmt ưm…t Huyệtt dâmt muốnt ănt cônt thịtt lớn…”t Ngónt tayt ngọct nhỏt dàit sơnt màut đỏt tươit củat Nhut phit đangt xoat bópt bột ngựct caot ngấtt củat mình,t nàngt tat nghểnt cổ,t chânt nhỏt dẫmt lênt cônt thịtt đent tímt củat Lươngt đết rồit mat sát.
Nhut phit khôngt thèmt đểt ýt đếnt Thẩmt Thiênt Xut phíat sau,t nàngt tat vàt Lươngt đết đãt giaot hợpt triềnt miênt khôngt ítt lầnt trướct mặtt cáct đạit thần.t Thậmt chít lúct Lươngt đết hứngt thú,t ôngt tat cònt cùngt cáct đạit thầnt làmt nàngt ta.
“Bệt hạ.”t Thẩmt Thiênt Xut trầmt giọng,t hắnt kìmt nént cảmt xúct đangt quayt cuồngt mãnht liệtt trongt lòng,t “Thần,t xint cáot luit trước.”
“Áit khanht dừngt bước.”t Lươngt đết túmt lấyt đôit chânt mềmt mạit củat Nhut phit cọt xátt vớit hạt thểt mình,t ôngt tat khảnt giọngt nói,t “Trẫmt bant thưởngt chot ngươit mộtt phầnt quàt nữa,t đượct không?”
“Nhut nhi,t đếnt chỗt Thẩmt tướngt quânt đi.”
“Vângt ạ.”t Nhut phit khẽt đáp,t nàngt tat xoayt người,t gươngt mặtt hoat dungt ngọct mạo,t thanht tút xinht xắn,t mangt mộtt vẻt đẹpt yếut ớt.
Nàngt tat bướct đếnt chỗt Thẩmt Thiênt Xu,t cặpt môngt tot trònt lắct lư,t nângt bột ngựct tot khôngt gìt sánht bằngt lênt đưat đếnt trướct mắtt namt nhânt đangt cứngt đờt người,t quyếnt rũt nói:t “Mờit Thẩmt tướngt quânt tậnt tìnht hưởngt dụng.”
Namt nhânt lậpt tứct hoànt hồn,t ánht mắtt lạnht lẽot quétt quat mặtt Nhut phi,t Nhut phit sợt runt bầnt bật.
Cáit liếct mắtt củat namt nhânt khiếnt nàngt tat cảmt thấyt nhưt mìnht đangt ởt trongt sat trườngt núit xáct biểnt máu,t xungt quanht làt thit thểt hôit thối,t dướit chânt làt máut chảyt thànht sông.
Hoangt đường,t quảt thựct hoangt đườngt đếnt cựct điểm!
“Phầnt quàt nàyt củat bệt hạ,t thầnt khôngt hưởngt thụt nổi.”t Thẩmt Thiênt Xut bỗngt nhiênt đứngt dậyt khỏit ghết thêu,t giọngt điệut khôngt vui,t “Thầnt vẫnt cònt chuyệnt quant trọng,t xint cáot luit trước.”
Lươngt đết sửngt sốt,t trongt lúct tứct giậnt thấyt Thẩmt Thiênt Xut đãt bướct rat đếnt cửat điện,t ôngt tat phảit cắnt chặtt răngt mớit khôngt sait thịt vệt ngănt Thẩmt Thiênt Xut làmt cànt lại.
“Bệt hạ,t đừngt tứct giậnt mà.”t Nhut phit đứngt saut Lươngt đế,t ưỡnt ngựct cọt xátt vớit lưngt namt nhân,t dùngt đầut nhũt đỏt tươit chơit đùat vớit namt nhânt bằngt tuổit phụt thânt nàngt ta.
Nàngt tat cầmt tayt Lươngt đết kéot đếnt giữat chânt mình,t đểt ngónt tayt ôngt tat thọct vàot rútt rat trongt đườngt đit trơnt ướtt mấpt máy,t dâmt đãngt cầut xin:t “Ưmt ưmt ưmt a…t Nhut nhit khôngt nhịnt đượct nữa,t thậtt sựt khôngt nhịnt đượct nữa…”
“Cầut xint bệt hạ,t cầut xint bệt hạ…t Bant thưởngt cônt thịtt lớnt chot Nhut nhi…t At ha…t At ha…”
Bịt câut dẫn,t vậtt dướit hángt Lươngt đết dựngt đứngt lên,t ôngt tat vỗt tay,t mộtt tháit giámt trẻt cườngt trángt trongt điệnt lậpt tứct bết Nhut phit lênt bằngt tưt thết xit tiểut trẻt con.
Môngt nữt nhânt treot trênt không,t dâmt thuỷt chảyt điênt cuồng,t từngt lớpt nhungt đent ướtt đẫmt phủt trênt âmt hộ,t cót mấyt sợit lôngt ướtt quấnt quanht viênt thịtt sưngt đỏ,t đôit mắtt bừngt lửat dụct củat Nhut phit nhìnt cônt thịtt thôt dàit củat Lươngt đết đangt tiếnt đếnt gầnt nơit giữat hait chânt nàngt ta.
“Áit phi,t trẫmt đútt nàngt ănt no.”t Lươngt đết vuốtt vet gươngt mặtt nhỏt mềmt mạit củat Nhut phi,t mộtt tayt bópt đùit nàngt ta,t cônt thịtt đent tímt độtt nhiênt cắmt sâut vàot nộnt huyệt.
Trongt ngựt thưt phòng,t Nhut phit dạngt chânt ra,t bịt cônt thịtt liênt tụct cắmt vào,t cựct kỳt sungt sướng.
Cửat phủt tướngt quânt vẫnt giốngt hệtt lúct hắnt đit hait nămt trước,t Thẩmt Thiênt Xut đứngt trướct cửa,t hắnt hiểu,t rấtt nhiềut chuyệnt đềut đãt cảnht cònt ngườit mất.
“Tướngt quân,t đồt màt ngàit muốnt đãt chết tạot xongt rồit ạ.”t Mộtt gãt sait vặtt áot xanht chạyt đếnt bênt Thẩmt Thiênt Xu.
“Đưat chot tat đi.”t Thẩmt Thiênt Xut nhậnt linht bàit từt tayt gãt sait vặt,t bênt trênt cót khắct mộtt hàngt chữt Khảit “Linht vịt củat vongt tửt Thẩmt Cảnht Trọng”.t Thẩmt Thiênt Xut cầmt trongt tay,t bỗngt thấyt nặngt nhưt ngànt cân.
Hắnt tiếnt vàot cửat phủt tướngt quân,t quẹot trái,t vòngt quat núit giảt vườnt hoa,t xuyênt quat cửat vòmt sâut nhất,t đit vàot từt đườngt Thẩmt gia.
Thẩmt giat ítt người,t độct đinht bat đời,t nóit làt từt đường,t thậtt rat cũngt chỉt làt mộtt cănt phòngt nhỏt cúngt báit mấyt bàit vị.
Thẩmt Thiênt Xut đặtt bàit vịt củat nhit tửt lên,t đốtt hait câyt hươngt cắmt vàot lòt than,t lúct làmt việct này,t nétt mặtt hắnt vẫnt nhưt bìnht thường,t khôngt ait biếtt rằngt trongt lòngt hắnt cựct kỳt bit ai.
Cửat phòngt saut lưngt bịt mởt ra,t ánht nắngt saut buổit trưat chiếut vàot chânt Thẩmt Thiênt Xu.
“Cha,t ngườit nóit chot cont dâu,t cót phảit phut quân,t phut quânt thậtt sự…”t Kiềut Nhượct Nghiênt vộit vàngt chạyt đến,t tayt chốngt trênt khungt cửa,t lờit nóit nghẹnt ngàot khót thànht câu.t “Cót phảit chàngt thậtt sự…t thậtt sự…”
Thẩmt Thiênt Xut quayt đầut lại,t thấyt nữt tửt đứngt ởt cửa,t vẻt mặtt đaut đớnt thêt lương,t hốct mắtt đỏt bừng,t khôngt đợit hắnt trảt lời,t nàngt đãt giànt giụat nướct mắt.
Giọngt hắnt rấtt nhẹ,t nhưt ánht mặtt trờit chiếut xuống,t saut đót biếnt mấtt trongt khôngt khí:t “Đúngt vậy.”
Mặtt Kiềut Nhượct Nghiênt trắngt nhợt,t mặtt cắtt khôngt cònt mộtt giọtt máu,t lẩmt bẩm:t “Cont khôngt tin,t cont khôngt tin,t vậy,t vậyt thit thểt củat chàngt ởt đâu?”
Namt nhânt đượct coit làt thiênt thầnt trongt mắtt ngườit dânt Lươngt quốct lạit đangt runt rẩyt nóit chuyện.
Hắnt nói:t “Trênt chiếnt trường,t mạngt ngườit nhưt cỏt rác,t dat ngựat bọct thâyt cũngt làt điềut xat xỉ,t thit thểt củat Cảnht nhit giốngt tấtt cảt binht lính,t đềut bịt lấpt kínt dướit cátt vàng.”
“Không,t khôngt thểt nào.”t Kiềut Nhượct Nghiênt xoayt ngườit đi,t bướct chânt loạnt xạ,t đit chưat đượct mấyt bước,t sựt đaut khổt kìmt nént trongt lồngt ngựct mấyt ngàyt nayt chợtt bùngt lên,t ngườit nàngt mềmt nhũn,t dựat vàot vácht tường,t trượtt xuốngt đất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.