Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82
Chương sau
Nămt Khánht Đứct thứt bat mươi,t trướct khit vàot đông,t cuộct chiếnt tranht cuốit cùngt củat Lươngt Quốct vàt Thátt Đát,t Lươngt Quốct chiếnt thắngt oanht liệt. Đôt thànht Lươngt Quốc,t Thẩmt Thiênt Xut cưỡit trênt chiếnt mãt đangt dẫnt quânt độit chỉnht tềt vàot thành.t Trênt đườngt đi,t áot giápt chuyểnt độngt nhưt mộtt cont rồngt khít thết uyt phong. Bầut trờit mùat đôngt giăngt kínt mâyt đent xámt xịt,t giót lạnht quấtt lênt người,t bầut khôngt khít nặngt nề. Dùt bầut trờit xámt đen,t trongt đámt người,t áot giápt củat Thẩmt Thiênt Xut lạit rựct rỡt lấpt lánh,t khít thết củat hắnt nhưt mộtt chiếct bảot kiếmt đãt chémt vôt sốt địch,t sắct nhọnt lạnht ngắt. Namt nhânt cưỡit ngựat đit trướct quânt đội,t lôngt màyt cao,t đôit mắtt nhưt ánht sángt lạnh,t tướngt mạot nghiêmt nghịt uyt phong. Trờit đấtt cót chínht khí,t xent lẫnt trongt cáct hình,t làt sôngt núit dướit nước,t làt trăngt saot trênt trời,t Thẩmt Thiênt Xut chínht làt chínht khít trờit đấtt trongt tínt ngưỡngt vàt trongt timt củat ngườit dânt Lươngt quốc. Hait bênt đường,t dòngt ngườit chent chúct xôt đẩy,t ngườit dânt nhiệtt tìnht hoant nghênht tướngt quânt củat bọnt họt trởt về. Lúct đốit chiếnt vớit Thátt Đát,t Lươngt quốct đangt loạnt trongt giặct ngoài,t trongt nướct lũt lụtt phát hủyt thànht trì,t thamt ôt quant trườngt hoànht hành. Ảnht hưởngt đếnt sựt thuậnt lợit củat việct cungt ứngt lươngt thảo. Lươngt thảot khôngt đủ,t tìnht hìnht nghiêmt trọng,t Thẩmt Thiênt Xut vẫnt dẫnt dắtt binht línht kiênt trìt ởt tuyếnt đầut cuộct chiến,t bênt tat tuyệtt đốit khôngt lùit vềt phíat saut nửat thước,t cuốit cùngt phảnt côngt ngượct gió,t đánht ngườit Thátt Đátt cuốngt quítt cầut hòa. Thắngt trận,t tổnt thấtt củat Lươngt quốct khôngt thểt đếmt hết,t nhit tửt độct nhấtt củat Thẩmt Thiênt Xut làt Thẩmt Cảnht Trọngt chếtt thảm. Từt đây,t Thẩmt giat khôngt cònt ngườit nốit nghiệp. “Buổit trưat rồi,t đạit quânt đóngt quânt ởt ngoàit thànht tốit quat đãt vàot thànht rồi.”t Gươngt đồngt loant phượngt nạmt vàngt bóngt loángt phảnt chiếut rat mộtt gươngt mặtt đẹpt hơnt rángt mây,t lôngt màyt nhưt ngọct bích,t hait mắtt trongt veot tựat sóngt nướct mùat thu. “Tat nênt đit đónt phut quânt rồi.”t Nàngt đứngt dậyt khỏit ghết gỗ,t gọit tỳt nữt áot xanht lụct bênt cạnh,t “Tiểut Hà,t maut theot tat rat ngoàit đónt phut quânt vềt phủ.” “Thiếut phut nhân,t ngườit biếtt làt thiếut giat khôngt thểt quayt vềt mà.”t Tiểut Hàt ngănt nữt tửt muốnt rat khỏit phòng,t hô:t “Ngườit đừngt lừat mìnht dốit ngườit nữa,t Thiếut phut nhân.” Mắtt Kiềut Nhượct Nghiênt chợtt lóe,t hàngt mit dàit runt rẩyt kịcht liệt,t nàngt vàt Tiểut Hàt cứt giằngt cot ởt cửat nhưt vậy,t “Cáct ngươit đềut nóit chàngt đãt chếtt rồi,t nhưngt tat chưat thấyt thit thểt củat chàng,t chếtt phảit thấyt xác,t mộtt khắct tat chưat nhìnt thấyt thit thể,t tat sẽt nhậnt địnht chàngt cònt sống.” “Phut nhân.”t Tiểut Hàt thươngt hạit nhìnt nàng,t nàngt ấyt hiểut tínht Thiếut phut nhân,t ngoàit mềmt trongt cứng,t vôt cùngt cốt chấp. Nàngt ấyt đổit cácht nóit khuyênt Kiềut Nhượct Nghiên,t “Chắct chắnt lãot giat thiếut giat đangt ởt trongt cungt diệnt thánh,t khôngt thểt vềt ngayt được,t ngườit cứt nghỉt ngơit trongt phòngt trước,t nôt tỳt rat cửat chờ,t đượct khôngt ạ?” Kiềut Nhượct Nghiênt suyt nghĩt mộtt lát,t saut đót gậtt đầut vớit Tiểut Hà. Nàngt xoayt ngườit vềt phòng,t váyt dàit thêut Tôt Châut trênt ngườit kéot phếtt đất,t eot váyt thắtt chặtt làmt bột ngựct nhìnt caot ngất,t vòngt eot nhỏt nhắn,t bướct chânt nhẹt tênh. Đâyt làt cácht ănt mặct nữt tửt Lươngt quốct đươngt thờit yêut thícht nhất,t lấyt váyt dàit tônt lênt dángt ngườit tuyệtt diệu,t eot váyt thắtt lạit ởt ngựct hoặct làt dướit nách,t tônt lênt đặct trưngt cơt thểt nữt tử. Thiếut phut nhânt đúngt làt mỹt nhânt hiếmt có,t Tiểut Hàt tiếct hậnt thởt dài.t Đángt tiếct làt cònt trẻt màt đãt thànht quảt phụ,t nữt nhânt đẹpt nhưt vậy,t thậtt làt đángt tiếc. Thẩmt Thiênt Xut gỡt bộit kiếmt bênt hôngt xuốngt giaot chot cungt nhân,t saut đót vàot Ngựt Thưt Phòngt diệnt thánh,t đết vươngt màt hắnt nguyệnt trungt thànht hơnt nửat đờit đangt ngồit trênt longt ánt phêt tấut chương. Đãt quent ngửit mùit khôngt khít bẩnt trộnt lẫnt cátt vàngt bênt ngoài,t mùit hươngt nồngt nặct bayt rat từt chiếct lòt trongt ngựt thưt phòngt làmt nãot hắnt căngt rat trongt chốct lát. “Thầnt Thẩmt Thiênt Xu,t báit kiếnt bệt hạ.”t Thẩmt Thiênt Xut quỳt xuốngt đất,t dậpt đầu,t tiếngt vangt nhưt chuôngt lớn. Lươngt đết đăngt cơt đãt đượct bat mươit năm,t tuổit đãt nămt mươi.t Ôngt tat ngẩngt đầut lênt từt đốngt tấut chươngt chồngt chất,t hípt mắtt đánht giát Thẩmt Thiênt Xut mộtt lúct lâu,t giọngt nóit khànt khàn:t “Thẩmt áit khanht bìnht thân.” “Phùngt Đứct Phúc,t bant ghết chot Thẩmt áit khanh.”t Lươngt đết sait tháit giámt mặtt trắngt ngườit béot cầmt phấtt trầnt đứngt bênt cạnh. Phùngt Đứct Phúct đặtt mộtt cáit ghết thêut tinht xảot dướit chânt Thẩmt Thiênt Xu,t giọngt nóit bént nhọnt cót vẻt tứct giận:t “Thẩmt tướngt quân,t mờit ngồi.” “Bệt hạ,t thầnt khôngt cót đứct hạnht khôngt có…” “Thẩmt áit khanh.”t Lươngt đết mởt miệngt ngắtt lờit hắn,t “Áit khanht chiếnt đấut đổit lấyt hait mươit nămt hoàt bìnht chot Lươngt quốct ta,t tạot quant hệt hữut nghịt vớit Thátt Đát,t thậtt sựt làt côngt khôngt thểt thiếu,t ngồit xuốngt đi.” “Bệt hạt tánt thưởng,t thầnt thẹnt khôngt dámt nhận.” Lúct nàyt Thẩmt Thiênt Xut mớit ngẩngt đầut nóit chuyệnt vớit Lươngt đế,t mắtt hắnt rấtt tốt,t thầmt quant sátt longt nhan. Thấyt mắtt Lươngt đết thâmt quầng,t khót nént mệtt mỏi,t nghet giọngt ôngt tat khànt khànt thôt lệ,t gươngt mặtt đỏt sậm,t giốngt nhưt cảmt phongt hàn.t Thẩmt Thiênt Xut lot lắngt khuyênt nhủ:t “Quốct sựt nặngt nề,t bệt hạt cầnt bảot trọngt longt thể.” Lươngt đết nhìnt nhưt bịt bệnht bỗngt mấtt tựt nhiên,t tayt ôngt tat lặngt lẽt mòt xuốngt longt án,t ấnt thứt gìt đót sờt chơi,t nóit đếnt chínht sựt vớit sắct mặtt bìnht thường. “Trẫmt vàt Thátt Đátt đãt kýt hiệpt nghịt thươngt mại,t hait nướct bùt đắpt chot nhau,t ngoàit ra,t mỗit nămt Thátt Đátt nộpt hait ngànt cont chiếnt mãt chot trẫm,t trẫmt cungt cấpt chot bọnt chúngt nămt ngànt cuộnt tơt lụa,t tấtt cảt đềut làt côngt laot củat Thẩmt áit khanh.” Lúct Lươngt đết mởt miệng,t trongt điệnt mơt hồt vangt lênt mộtt tiếngt thởt dốct dồnt dậpt củat nữt tử. Phùngt Đứct Bảot đứngt bênt cạnht cúit đầu,t trongt mắtt lột rat ýt cườit hiểut rõ. Lôngt màyt Thẩmt Thiênt Xut lậpt tứct nhănt lại,t hiểnt nhiênt hắnt đãt nghet thấy,t bìnht tĩnht trảt lời,t “Tạot phúct chot Đạit Lương,t giảit ưut chot bệt hạ,t làt bổnt phậnt củat thầnt tử.” “Ừ.”t Lươngt đết hàit lòngt gậtt đầu,t ánht mắtt nhìnt Thẩmt Thiênt Xut cót ýt nghĩt sâut xat khác,t ôngt tat nhìnt thoángt quat Phùngt Đứct Bảo,t nói:t “Phùngt Đứct Bảo,t bant thưởngt đồt trẫmt chuẩnt bịt chot Thẩmt áit khanh.” Hắnt đượct bant thưởngt mộtt hộpt đồt ănt làmt bằngt gỗt sưa,t hoat vănt đốit xứng,t kếtt cấut mốit ghép,t đúngt làt mộtt hộpt đồt ănt tinht xảo. Thẩmt Thiênt Xut cầmt hộpt đồt ăn,t khôngt rõt ýt Lươngt đết làt gì. Lươngt đết phátt rat mộtt tiếngt kêut rênt kỳt lạ,t hait mắtt bỗngt dưngt đỏt sậm,t ôngt tat khôngt thểt nhịnt đượct nữat màt chémt mộtt chưởngt xuốngt longt án,t mắng:t “Tiệnt nhân,t ngươit muốnt mútt gãyt trẫmt sao?” Tiếngt bànt tayt đánht vàot thịtt vangt lênt dướit longt án,t vangt bênt tait Thẩmt Thiênt Xu,t namt nhânt luônt tuânt thủt lễt tiếtt nghiêmt ngặtt quảt thựct khôngt dámt tint tưởng. Tiếngt thởt dốct củat nữt tửt bắtt đầut phátt rat trongt khôngt khí,t ngọtt nhưt mậtt đường,t cót cảt tiếngt liếmt mút. Thẩmt Thiênt Xut nhưt đứngt đốngt lửa,t nhưt ngồit đốngt than. “Mởt rat nhìnt xem.”t Saut mộtt chưởngt đó,t Lươngt đết đãt khôngt cònt cốt kỵt nữa,t tuỳt tiệnt némt tấut chươngt bant đầut phêt duyệtt lênt longt án,t ôngt tat duỗit hait bànt tayt tot xuốngt dướit longt án,t vỗt vềt chơit đùa. “At ha…t At ha…t Đừngt gảyt đầut nhũt củat thầnt thiếp,t bệt hạt xấut quá…t Ưmt ưm…” “Longt cănt củat bệt hạt lạit thôt tot rat rồi…t A…t At a…” Thẩmt Thiênt Xut tuyệtt đốit khôngt ngờt rằngt Lươngt đết màt hắnt luônt kínht trọngt lạit làmt chuyệnt dâmt uết ngayt trướct mặtt hắn,t nghet âmt thanh,t hắnt cót thểt tưởngt tượngt đượct cảnht dướit longt án. Hàngt nămt hắnt trấnt thủt biênt cương,t rấtt ítt khit vềt đôt thành,t lầnt vềt gầnt nhấtt làt hait nămt trước,t đểt giảit cứut nữt nhit củat hảot hữut suýtt nữat trởt thànht kỹt nữt dângt lênt chot quan.t Mộtt nămt trướct nhit tửt độct nhấtt thànht thân,t hắnt lot nếut hắnt vừat đit Thátt Đátt sẽt cửt binht đếnt xâmt phạm,t bấtt đắct dĩt vắngt mặt. Quant niệmt trungt quânt thâmt cănt cốt đết trongt xươngt hắnt làmt hắnt khôngt thểt đứngt lênt lớnt tiếngt trácht cứt Lươngt đế,t Lươngt đết làt quân,t hắnt làt thần,t quant hệt giữat quânt vàt thần,t quânt làt chat thần,t thầnt tửt nhụct mạt quânt vương,t giốngt nhưt nhit tửt nhụct mạt phụt thân. Thẩmt Thiênt Xut mởt hộpt đồt ănt rat nhìn,t bênt trongt lạit rỗngt tuếch,t hắnt nhớt tớit câut chuyệnt củat Tàot Tháot vàt Tuânt Úc,t kìmt nént cảmt giáct chuat xótt trongt lòng,t caot giọngt nói: “Thầnt tạt chủt longt ân.”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82
Chương sau