Nội đường không có khoảng đất trống lộ thiên, khắp nơi đều là các gian phòng, chính giữa đặt những tảng đá to lớn, chia gian nhà làm hai khu vực. Trên bàn bày những tảng đá nhỏ, trên mặt đất là những tảng lớn hơn, được sắp xếp theo hàng, ngăn nắp sạch sẽ. Bên cạnh còn có phòng trà cho khách nhân giống như cửa tiệm buôn bán, chỉ là lượng khách rất ít.
Một gã sai vặt thấy bọn họ vào, vội vàng đến chào hỏi. “Mời hai vị vào bên trong.” Hắn thấy có người phía sau Phượng Liên Mạc thì vô cùng kinh ngạc, nhưng nhanh chóng khôi phục vẻ mặt lại như thường, nói, “Ta đi pha trà.”
Thượng Quan Cẩm dạo quanh một vòng, quay đầu lại nói với Đường Chấn Đông, “Ngươi cũng chọn vài tảng đá đi, nhìn xem đâu là ngọc quý.”
“Ta không thể, ta không có khả năng.” Đường Chấn Đông ngay lập tức lắc đầu, hắn đã tận mắt chứng kiến cảnh mua bán đá thô đầy kích thích, không muốn dựa vào vận mệnh xui rủi của mình mà mua một tảng đá. Hắn ở bên cạnh nhìn Thượng Quan Cẩm chọn là được rồi, chưa từng muốn mạo hiểm như vậy.
Thượng Quan Cẩm nheo mắt nhìn hắn, đáy mắt mơ hồ mỉm cười, “Nếu lỗ thì ta chịu, thắng thì là của ngươi, đây là ván làm ăn tốt.”
Lòng Đường Chấn Đông khẽ rung động, được người khác trả tiền cho đồ mình mua thật thích, nhưng nợ tình người thì phải trả lại. Tuy nhiên hắn cũng mong thật sự chọn được một tảng đá có chứa ngọc, có thể chế tạo một miếng ngọc bội tặng Thượng Quan Cẩm, so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-hoan-hao/1353250/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.