*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Siu Nhơn MèoNếu như không thể không nhận, thì cuối cùng nên phái ai xuất chiến đây?Một trăm năm mươi bảy, nghi ngờ.
“Tâm vương Nhu Nhiên muốn triều kiến bệ hạ?” Thẩm Ngôn tiếp nhận cuốn sổ con mà Lục Uyên đưa tới, lấy làm kinh hãi, hắn vẫn nhớ cuộc giao chiến lúc Lục Uyên vừa kế vị, cũng nhớ năm Bình Võ thứ bảy, bọn họ bắt giữ lục Hoàng tử của Nhu Nhiên, sau đó mượn thân phận của lục Hoàng tử để gài bẫy Huy Nam vương phủ cấu kết với Nhu Nhiên.
“Ừ, trẫm chuẩn rồi.”
Thẩm Ngôn cũng biết loại chuyện này không thể nào không chuẩn: “Đúng rồi, tân vương Nhu Nhiên?”
“Ừm, còn nhớ vị lục Hoàng tử kia không? Vốn là người đang được thế trong việc tranh vương vị, có điều gã muốn lấy đầu người của trẫm để tranh công với trẫm cũng không khỏi quá đề cao mình rồi. Sau khi gã chết, thế lực của gã bị chia cắt, người kế vị hiện tại là nhi tử nhỏ tuổi nhất của Nhu Nhiên vương.”
“Gã có khi nào sẽ ghi hận vì cái chết của lục Hoàng tử hay không?”
Lục Uyên khoát tay, ý bảo không cần lo lắng: “Mẫu phi của bọn họ là tử địch, hơn nữa anh trai ruột của vị tân vương này lại chết trên tay lục Hoàng tử.”
“Lần này phải làm cho thật long trọng, phải huênh hoang hơn cả lúc đón thế tử Quy vương ngày hôm qua.” Lục Uyên nghiêng đầu nhìn về phía Thẩm Ngôn, “Hiểu không?”
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-di-ve/1355139/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.