Edit: Siu Nhơn Mèo“Trẫm sẽ không để Thẩm Ngôn chịu uất ức.”Bảy mươi ba, tự thân lựa chọn.
Nghe thấy động tĩnh ngoài trướng, Thẩm Ngôn cả kinh xém chút nữa đã cắn phải đầu lưỡi mình.
Sắc mặt Lục Uyên cũng khó coi, y đè Thẩm Ngôn đang muốn bò dậy lại, vỗ vỗ: “Ngươi nằm đi.”
Lục Uyên tùy ý khoác lên mình một lớp áo ngoài, xốc lên màn trướng, sửa sang lại cổ áo rồi bước ra khỏi bình phong.
“Vào đi.”
“Thỉnh an bệ hạ.”
“Bình thân.”
Thị vệ đè ép nữ tử đang cúi đầu, nữ tử mặc y phục của cung nữ, nhưng lúc này trang sức và áo váy có hơi xốc xếch, trên giày dính đầy bùn đất.
“Nhìn thấy Hoàng thượng còn không mau hành lễ?”
“Thôi.” Lục Uyên khoát tay áo, “Ta biết cung nữ này, Thái hậu muốn nhận nàng làm nghĩa nữ, thả ra đi.”
Thị vệ kinh ngạc trợn tròn hai mắt, lại ngay lập tức nhận ra rằng mình đã xía vào chuyện không nên xía, nhanh chóng thu lại bàn tay đang đè trên đầu vai cung nữ: “Xin lỗi, đắc tội rồi.”
Cung nữ lặng lẽ lắc đầu.
Đợi đến khi thị vệ ra khỏi trướng, lúc này đây ở trong trướng Lục Uyên cứ vậy mà lẳng lặng nhìn nàng, kéo khóe môi: “Được rồi, đứng lên đi.”
Dứt lời thì bóng dáng khoác áo thêu rồng cũng quay đầu bước vào bên trong.
“Thần…” Nói đến giữa chừng, cung nữ ngừng một chút, “Tối nay ta có thể ở lại chỗ này được không?”
“Ở đây?” Lục Uyên khó hiểu quay đầu nhìn nàng, “Thật vất vả ngươi mới lẻn vào được, ở lại chỗ này của trẫm thì có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-di-ve/1355111/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.