Edit: Siu Nhơn Mèo“Trẫm vui vẻ là bởi A Ngôn của Trẫm đã trưởng thành.”Bảy mươi, người tình trong mắt.
“Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương không đi sao ạ?”
Lục Uyên cưỡi trên con ngựa cao to quay đầu lại nhìn Thẩm Ngôn cưỡi trên con ngựa vừa gầy vừa lùn đi theo sau mình, không nhịn được cười.
“Hoàng thượng…” Thẩm Ngôn vô cùng ngượng ngùng, hắn không được tự nhiên mà kéo kéo dây cương. Ngay cả tiểu Thái tử chỉ mới sáu tuổi cũng cưỡi ngựa lớn, bản thân mình thì có vẻ rất không nam tính, tuy hắn vốn cũng không được tính là nam nhân, thế nhưng…
Lục Uyên nào biết chỉ vì một con ngựa mà đã khiến cho Thẩm Ngôn xoắn xuýt, chỉ cảm thấy dáng vẻ ảo não của hắn đáng yêu quá chừng. Lục Uyên sờ sờ cằm, cũng chẳng hề biết mình đây là đang tình nhân trong mắt hóa Tây Thi.
Thật ra mà nói tướng mạo của Thẩm Ngôn thiên về thanh tú, mặt mày sáng sủa thư thái, vóc người cũng chỉ thấp hơn mình nửa cái đầu, nhìn làm sao cũng không thể dùng từ đáng yêu để hình dung. Nhưng Lục Uyên lại cảm thấy hành động cử chỉ nào của Thẩm Ngôn cũng rất cưng, ngay cả khi có nề có nếp nhắc nhở mình phải tuân theo quy củ cũng sao mà đáng yêu.
“Ừ, Hoàng hậu đi lễ Phật.” Lục Uyên dừng một chút rồi lại nói, “Cho nên đến tối ngươi có thể tới trướng của ta.”
Lời này rõ ràng là đang ám chỉ, mặt Thẩm Ngôn tức khắc phiếm đỏ: “Không, không có vị phi tử nào khác sao ạ?”
Lục Uyên nhíu mày: “Đại tổng quản, thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-di-ve/1355110/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.