Giữa trưa đầu hạ, trong phiên của nhị phu nhân nhà họ Lâm không cómột ai, không có một nha hoàn nào cả, yên tĩnh tới nỗi có thể nghe thấytiếng gió thổi qua.
-Lệ Nương, sức khỏe Lâm Viễn Sơn thế nào rồi?
Vẫn như cũ, hoan ái xong, Lâm Mậu Thịnh ôm Đỗ Lệ Nương rồi hỏi. Bệnhcủa Lâm Viễn Sơn cũng đã kéo dài mấy tháng, giờ là lúc thu lưới.
Đỗ Lệ Nương cười quyến rũ, trong điệu cười đầy vẻ mưu mô:
-Lão ta ấy à, mấy ngày nay cũng chẳng khác gì. Mấy ngày trước ta chothuốc nhiều lên thêm một tí, chỉ cần hắn không uống là sẽ lên cơn nghiện ngay. Uống tiếp thì…… Đàm Hương mà chàng đưa đến sẽ chăm sóc cơ thể của hắn thật tốt.
-Tiểu độc phụ này, tâm địa của nàng đen tối thật.
Lâm Mậu Thịnh mở miệng nửa thật nửa giả, Lâm Viễn Sơn yêu thương ĐỗLệ Nương này thật lòng, mà cuối cùng lại có kết quả rằng ả vẫn lựa chọnmình để hại ông ta, con mắt nhìn người của Lâm Viễn Sơn đúng là khôngđược tốt cho lắm.
Đỗ Lệ Nương hờn dỗi đánh nhẹ ông ta một cái, không bỏ qua, nói:
-Không phải ta là vì chàng sao.
-Nhị phu nhân nhị phu nhân!
Ngoài cửa truyền đến những tiếng nói kịch liệt của nha hoàn.
Tiếng kêu gào bất thình lình vang lên khiến hai người ở trong phòngđầm đìa mồ hôi, Lâm Mậu Thịnh kích động cầm lấy quần áo xuống giường,tìm chỗ có thể trốn ở xung quanh, bởi vì quá vội vàng nên trượt chân đạp vào áo dài trên mặt đất. Vẻ mặt Đỗ Lệ Nương cũng kích động muốn mặcquần áo, mà càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-ca/36532/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.