Một mình Lâm Lập Hạ ở lại vẫn đang cầm khăn lãu nước mắt, Lâm thiếu gia cũng nên vào rồi,vừa nghĩ như vậy, cửa phòng đã bị người đạp mạnh một cái mở ra, Lâm Hành Dật ngoài cửa đen mặt, ánh mắt thâm trầm, chậm rãi mở miệng hỏi,
“Lâm Lập Hạ, hôm nay tốt nhất là ngươi nói cho rõ cho ta biết ngươi đang hát bài gì.”
Lâm Lập Hạ vừa thấy Lâm Hành Dật bước vào liền muốn ôm lấy hắn, không ngoài dự đoán bị hắn lắc mình tránh thoát. Lâm Lập Hạ cũng không nói gì, chỉlà đáng thương nhìn hắn tiếp tục rơi nước mắt. Nàng cũng không tin bảnthân mình như vậy mà hắn còn không tin nàng đang thương tâm muốn chết.Trời ạ, hạt tiêu cay, dính cả vào trong mắt mình, nếu vậy mà không đượcthì nàng đi chết luôn đi cho rồi.
Quả nhiên Lâm Hành Dật bị dungnhan khi khóc của nàng làm cho phát hoảng. Kiểu khóc này cũng bất kểhình tượng đi, nước mắt nước mũi đều rơi hết ra, khuôn mặt bình thườngxinh đẹp quyến rũ lúc này ánh mắt sưng đỏ, chóp mũi hồng hồng, nhìn kiểu gì cũng thấy buồn cười. Ngay cả như vậy, Lâm Hành Dật cũng không có bao nhiêu đồng tình với nàng, hiện tại hắn chỉ quan tâm đến câu nói cuốicùng của Lâm Lập Hạ với Đỗ Lệ Nương, “Câu nói vừa rồi của ngươi là ýgì?”
Nước mắt của Lâm Lập Hạ vất vả lắm mới ngừng lại được, khịt khịt mũi nói, “Hành Dật, ta cùng nương ta…”
“Ai quan tâm ngươi với ả nữ nhân kia có chuyện gì, ta hỏi người lời nói vừa rồi của ngươi có ý gì?” Lâm Hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-ca/36531/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.