Lâm Lập Hạ không nói gì, chỉ cúi đầu nhìn về phía chân của mình.
Trên cổ chân trần trắng nõn mang một cái khóa bằng vàng tinh xảo, trên dây xích cứ cách một đoạn lại được khảm một viên đá quý nhỏ màu sắc rực rỡ, đẹp đẽ quý giá, xa hoa vô cùng. Một đầu khác của dây xích thả ra khóa ở đầu giường, cũng dùng một cái khóa vàng tinh xảo chế trụ.
Nàng hơi hơi vươn chân, thoáng chốc đá quý phản xạ ánh sách bảy sắc cầu vồng, đáy lòng nàng có chút bất đắc dĩ tán thán nói, thật là xinh đẹp, nếu như không phải là giờ phút này nó đang khóa nàng lại, nàng khẳng định sẽ yêu thích không buông tay.
"Thích không?" Người nọ bên cạnh trầm thấp cười nói, trong mắt phượng ngập tràn ánh sáng không biết tên, "Dây xích này là ta cố ý sao người chế tạo, những viên đá quý bên trên đều là tinh phẩm được lựa chọn cẩn thận."
Lâm Lập Hạ thản nhiên nhìn hắn một cái, trầm mặc như trước không nói gì. Thích thì thế nào, cái này đối với nàng mà nói chỉ là thứ khóa chặt tự do của nàng mà thôi.
Lý Huyền đưa tay nhẹ nhàng phủ lên chân trần, trước khi nàng thu hồi lại thì giữ chặt cổ chân, tinh tế vuốt ve.
Lâm Lập Hạ bị động tác mập mờ của hắn làm tâm tư nhiễu loạn, con ngươi rủ thấp xuống một lòng một dạ muốn thu hồi chân. Nhưng động tác dịu dàng của Lý Huyền lại không buông lỏng chút nào, chân trần trắng noãn bọ ngón tay thon dài của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-ca/2940879/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.