Lâm Lập Hạ tinh tế nhìn nam tử trước mắt này, cẩm bào lộng lẫy ngày xưa bây giờ đổi thành trường sam màu xám vô cùng bình thường, mặc dù vậy nhưng cũng không che lấp được khí thế lăng nhân trên người hắn, chỉ là so với trước kia thì nội liễm không ít. Nàng cười nhẹ với hắn nói, "Phải rời đi rồi sao?"
Lý Triệt ngắm nhìn nụ cười của nàng, trái tim không khỏi co lại, hơi giật giật khóe miệng, "Ừ."
Mái tóc đen dài của nữ tử xõa lên bộ váy dài màu xanh nhạt, đôi mắt hạnh trên khuôn mặt trắng nõn hơi cong, đôi môi đỏ mọng của nàng cong thành một nụ cười thản nhiên, làm hắn bất kể như thế nào cũng không thể rời mắt được.
Hôm nay từ biệt, chẳng biết lúc nào mới có thể gặp nhau.
"Vương gia..." Lâm Lập Hạ mở miệng muốn nói, lại bị Lý Triệt ngắt lời.
Hắn có chút tự giễu cười cười, "Bây giờ ta đã không còn là Vương gia nữa rồi, một tên dân đen mà thôi, nàng gọi ta là Lý Triệt là được rồi."
Trong lòng Lâm Lập Hạ chua chát, tiếp đó nhẹ nhàng gọi, "Lý Triệt."
Lý Triệt hơi nắm tay lại, cố gắng đè xuống rung động và chua sót trong lòng, "Lập Hạ."
Lúc này một làn gió nhẹ thổi bay sợi tóc của Lâm Lập Hạ lên, nàng đưa tay vén mấy sợi tóc bướng bỉnh ra sau tai cúi đầu hỏi, "Ngươi cứ đi như thế?"
Lý Triệt ngước mắt nhìn về phía khác, âm thanh trầm thấp chậm rãi nói ra, "Người thắng làm vua, kẻ thua làm giặc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-ca/2940873/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.