"Thật ra thì Điện hạ cũng biết nàng ấy." Tô Luân trêu chọc.
"Người nào?"
"Đại tiểu thư của kinh thành đệ nhất phủ, Lâm Lập Hạ."
Lý Dục khó được ngây ngẩn cả người hồi lâu, sau đó môi mỏng câu thành mộtđường cong đẹp mắt, trong mắt tràn đầy ánh sáng, hay cho một cái đạitiểu thư Lâm phủ, hay cho một Lâm Lập Hạ.
"Điện hạ?" Tô Luân cảm thấy vô cùng khó hiểu nhìn Lý Dục đột nhiên lộ ra biểu tình nguy hiểm.
"Tô Luân, xem ra có cá lọt lưới rồi." Lý Dục tỉ mỉ vuốt ve cánh hoa, chậm rãi nói.
Tô Luân muốn mở miệng đặt câu hỏi, nhưng há miệng vài lần vẫn là đóng lại. Hắn đã quá quen thuộc với cái nét mặt này của điện hạ, chỉ khi nào hắngặp phải khiêu chiến cùng lúc nguy hiểm mới có thể lộ ra, mặc dù chưatừng có chuyện nào có thể làm cho hắn cảm thấy hứng thú vượt quá mộttháng.
Lý Dục từ từ khép bàn tay của mình lại, đem cánh hoa nắmchặt trong lòng tay, "Tô Luân, ngươi lập tức phái người đi thăm dòchuyện của Lâm Lập Hạ."
Tô Luân không rõ chân tướng, nhưng vẫn gật đầu một cái, "Ta sẽ đi."
=== ==== Lộ rồi rồi … đường phân cách === =====
"Tiểu thư, người không muốn ăn hoa quả khô trước sau?" Mạch Tuệ có chút chán ghét nhìn chén thuốc trong tay Lâm Lập Hạ nói.
Lâm Lập Hạ liếc liếc nhìn Mạch Tuệ, không nói một câu bưng chén lên một hơi uống hết sạch thứ thuốc đen kịt trong chén.
Mạch Tuệ ngạc nhiên trợn to hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-ca/2940792/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.