Đúng lúc ấy thì, ngoài phòng có giọng nói trầm thấp mị hoặc của người nào đó truyền tới,
"Hoàng thúc, ta nghe nói người giấu một vị giai nhân ở chỗn này đúng không?"
Lý Triệt hơi sững sờ, Tiểu Cửu?
Ngoài cửa người nọ đã vào cửa, lúc Lập Lập Hạ thấy người nọ thì không khỏi mất hồn.
Chỉ thấy nam tử kia một thân hoa phục màu xanh ngọc, bên trên thêu một bứctranh đẹp đẽ quý giá không biết tên, tóc dài dùng phát quan bảo thạchmàu xanh ngọc buộc lên, sợi tóc dưới ánh mặt trời chiếu xuống hình nhưmơ hồ phủ lên một màu xanh thẫm, bên tong đôi mắt đào hoa hẹp dài trànđầy vẻ phong lưu gian manh, môi mỏng tà tà nâng lên, gương mặt mị hoặc.
Nam nhân này … Thật là đẹp. Nội tâm Lập Lập Hạ kinh ngạc nói.
Lúc này nam tử vừa lúc hướng mắt sang nhìn nàng, tầm mắt của hai người thẳng tắp đối diện với nhau.
Trong mắt nam tử dâng lên ánh sáng không biết tên, con mắt dài hơi híp một chút.
Trong lòng Lập Lập Hạ chợt dâng lên một hồi sợ hãi, cuống quít dời tầm mắtđi. Không biết vì sao, nàng cảm thấy nam tử này... Rất nguy hiểm.
"Tiểu Cửu, sao ngươi lại tới đây?" Lý Triệt nhíu mày, ngược lại không ngờ Lý Dục sẽ đến chỗ hắn.
"Ta biết hôm qua hoàng thúc cũng bị mấy hắc y nhân ám sát, lúc này mới muốn tới đây thăm hoàng thúc một chút, đến đây mới nghe nói hoàng thúc giấumột vị giai nhân ở chỗ này." Con ngươi Lý Dục chuyển về phía nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-quan-ca/2940790/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.