Không biết đã trải qua bao nhiêu lần rong ruổi trên cơ thể của cô nữa, Khương Tuệ Lương chỉ biết rằng bây giờ toàn thân mình không còn chút sức lực nào nữa rồi, cho dù bây giờ hỏi cơ thể này có phải của cô hay không… Cô cũng không biết…
Nhưng Tạ Triết vẫn rất nhiệt huyết mà thúc đẩy vào bên trong cô, mỗi lần anh tiến vào đều cố gắng đi vào nơi cô cảm thấy thoải mái. Bây giờ tiếng rên rỉ của Khương Tuệ Lương đã bắt đầu có chút khàn rồi, cô có hơi khát nước, vốn dĩ còn định muốn ngừng giữ hiệp cho cô đi uống nước… Nhưng cái tên điên này lại cứ như vậy mà thúc vào bên trong cô, sau đó còn cắn lấy cổ của cô, nói:
- Vợ à, ráng một chút, chúng ta chưa xong mà.
Cứ như thế, một người thì rên rỉ trong bất lực, một người thì cứ hì hục mà chưa có điểm dừng, đột nhiên một lúc sau Khương Tuệ Lương cảm nhận được một thứ gì đó rất nóng đang chảy qua cơ thể của mình, nhìn lại Tạ Triết thì cô lại bất lực nói:
- Tạ Triết… Chúng ta…a…ah…ưm… Chúng ta đã làm… Làm…a… Làm hai tiếng rồi đó… Dừng lại…ha… Đừng đẩy nữa… Em mệt rồi… Em mệt lắm rồi.
Tuy nhiên, chỉ có cô mệt thì không tính, Tạ Triết vẫn ôm lấy cô, sau đó hôn lấy môi cô, bao nhiêu lời than vãn ấm ức đều bị anh nuốt hết vào bụng, sau cái nụ hôn dây dưa này Tạ Triết còn hôn thêm mấy cái, rồi mới nói:
- Nhưng vợ à… Anh vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phan-dien-noi-chuyen-yeu-duong/3402490/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.