Chương trước
Chương sau
Còn Khương Tuệ Lương ở nhà cũng có hơi giật mình, vì cô và Tạ Triết không ở gần nhau nhưng tại sao điểm số vẫn tăng lên vậy? Bây giờ không phải chỉ là 67 mà đã tăng lên 72 rồi… Ủa? Cô… Cô còn chưa gặp anh mà? Còn chưa làm gì mà sao điểm tăng gì lạ vậy?

Với sự nghi ngờ nhân sinh thì Khương Tuệ Lương cũng có hỏi qua Lộ Oa Oa, nhưng con thú nhồi bông đó thật sự cũng không biết lý do nữa. Nghĩ tới nghĩ lui, lúc này cái hệ thống rẻ rách đó mới nói:

- Kí chủ Lương Lương, có thể là do đại boss quá yêu cô, nên mỗi khi anh ta nghĩ đến cô thì càng yêu cô hơn, mức độ hảo cảm cũng tăng lên nữa.

Khương Tuệ Lương có chút ngơ ngác, như vậy cũng được nữa hả? Quả nhiên cái hệ thống rách nát này không đáng tin chút nào. Cũng may à, cũng may là cô chỉ dùng hệ thống để công lực đại boss thôi đó, chứ cái hệ thông này mà dùng để báo thù chắc cô đã chết thêm mấy kiếp nữa rồi…

Trong khi cô đang dùng bữa thì Tạ Triết cũng đã quay về, Khương Tuệ Lương còn chưa kịp chào anh thì anh đã bước đến, trực tiếp nhấc cô lên như bao gạo rồi đặt cô lên chân mình, vừa đưa tay ôm lấy eo cô, vừa hôn nhẹ lên cổ của cô, nói:

- Lương Lương, em còn đau không?

Tự nhiên lại hỏi cái câu nhạy cảm ở nơi thanh thiên bạch nhật như thế này, gương mặt của Khương Tuệ Lương liền đỏ lên không ít, tuy nhiên sau đó Tạ Triết cũng phẩy phẩy tay bảo mọi người lui hết đi, sau đó anh mới cắn nhẹ lên cổ của cô, nói:

- Lương Lương, em thơm quá.

Khương Tuệ Lương lúc này liền đẩy đầu của anh ra, còn hung hăng trừng mắt với anh nói:

- Tạ Triết, anh đừng có được nước lấn tới nha. Từ sáng tới giờ em chỉ mới ăn thôi đó, anh đừng có phá rối bữa ăn của em.

Nhưng Tạ Triết bây giờ chính là kiểu mặt dày vô liêm sỉ, cô càng nói vậy thì anh càng được nước lấn tới hơn, lấy một ít thức ăn trên bàn đút cho cô, nhưng Khương Tuệ Lương còn chưa kịp ăn thì anh đã hôn lên môi cô sau đó là ăn hết thức ăn của cô, làm cho cô ngơ ngác luôn.



- Anh cũng chưa ăn gì, chúng ta cùng nhau ăn nha?

Ôi mẹ nó, cái này không còn là boss phản diện nữa rồi, cái này là giống như thê nô báo hiếu với vợ thì có đây nè! Không chỉ thê nô mà còn lưu manh nữa, Tạ Triết biến chất rồi bà con ơi!

Và đương nhiên Tạ Triết nói là làm, anh vừa đút cô ăn, cũng vừa tự mình ăn. Vốn dĩ bữa ăn có thể trôi qua rất nhanh, nhưng vì anh mà bây giờ ăn mãi vẫn không xong được bữa ăn. Tới khi Khương Tuệ Lương ăn xong là Tạ Triết liền ôm lấy cô rồi hôn liền vào môi cô, nụ hôn vừa nóng bỏng lại dây dưa cuồng nhiệt, Khương Tuệ Lương có cảm giác, bản thân sắp bị anh ăn tươi nuốt sống nữa rồi.

Tuy nhiên, đến khi cô mở mắt he hé nhìn qua, thấy con số 72 bây giờ đã biến mất, thay vào đó là nó đã tăng lên thành 79… Rồi chạm mốc 80.

Khi này giọng nói phấn khích của Lộ Oa Oa lại văng vẳng bên tay cô, nói:

[Chúc mừng kí chủ, độ hảo cảm của Boss phản diện đã đạt mốc 80, thành công mở khóa chức năng “Trong mắt chỉ có em”, chúc kí chủ vui vẻ.]

Ew, không biết đứa nào đã phát minh ra cái hệ thông rách nát này vậy chứ, tới đặt tên chức năng cũng chán thật đó, nghe cứ sến sẩm kiểu gì ấy, thật sự là nổi hết da gà đây nè. Tuy nhiên, sau khi mở khóa chức năng mới thì cô lại nhảy lên vài suy nghĩ… Hừm, nếu như bây giờ trong mắt Tạ Triết chỉ có cô, ấy vậy nếu cô muốn đến trụ sở để giải quyết Khương Tuệ Tĩnh thì sao ta?

Nghĩ đến đây là cô liền làm, nhẹ nhàng hôn nhẹ lên môi anh một cái, nói:

- Triết Triết, em có thể đến trụ sở tìm Khương Tuệ Tĩnh được không?

- Đợi ngày mai đi, hôm nay cô ta bận rồi.



Khương Tuệ Lương có chút không hiểu, Khương Tuệ Tĩnh thì bận gì ở trụ sở của anh chứ?

Bất chợt cô liền nhớ đến ly nước hôm qua, không thể nào khi không mà Tạ Triết lại bị trúng xuân dược được, chắc chắn là Khương Tuệ Tĩnh và Khương gia đã làm gì đó với ly nước kia, mà hôm qua thì Tạ Triết còn uống giúp cô nữa, chứng tỏ việc anh bị dính thuốc có liên quan đến ly nước, mà trước đó Khương Tuệ Tĩnh cũng có uống… Lẽ nào cô ta cũng đã dính phải thuốc của bản thân sao?

Tạ Triết nhìn đôi mắt của vợ mình sáng lên, anh liền biết cô đã suy đoán ra rồi, xem kìa, vợ ai mà thông minh vậy chứ. Đúng là hãnh diện chết đi được mà.

- Vậy bây giờ cô ta đang…?

- Anh đã đưa Phó Âu Trực đến rồi, nếu như không có gì thay đổi… Chắc là sắp tới Phó Âu Trực sẽ làm em rể của em đấy.

Vốn Tạ Triết còn tưởng rằng Khương Tuệ Lương sẽ có chút đau lòng, nói sao thì cũng là bạn trai cũ cơ mà, nhưng ai mà có ngờ cô còn cười rất mãn nguyện, không chỉ thế mà còn hôn lên gương mặt của anh một cái, hôn lên môi anh một cái, phấn khích nói:

- Ôi trời chồng à, anh đúng là rất biết cách làm em thấy hài lòng đó.

Đột nhiên lúc này… Khương Tuệ Lương cảm thấy cánh tay rắn chắn ở eo lại siết chặt thêm một chút, nhìn gương mặt đang dần mất nhân tính kia… Cô muốn chạy, nhưng chạy không kịp nữa rồi…

Còn Tạ Triết thì trực tiếp ôm cô rồi đi về phòng, sau đó lại nhỏ giọng nói:

- Nếu muốn cảm ơn anh, thì dùng cơ thể của em đi! Vợ à…

#Yu~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.