Còn về Tạ Triết sau khi để Khương Tuệ Lương ngủ yên thì anh cũng đến trụ sở để tìm Khương gia nói chuyện. 
Lúc này một nhà ba người của Khương gia đã bị đem trói lên ở trên một cái cột lớn, đương nhiên là họ vừa bị trói tay, trói chân mà còn bị nhét vải ở miệng. Lúc Khương Đạt Lệnh nhìn thấy anh bước đến còn “Ưm ưm” giống như là muốn nói gì đó. 
Tạ Triết vẫn như trước kia, ngồi xuống một cái ghế ở trước mặt ba người họ rồi còn bắt chéo chân, gật đầu một cái, Hỏa Tú liền nhanh chóng đem miếng vải che miệng của Khương Đạt Lệnh tháo ra. 
Ngay khi được tháo ra là ông ta liền lớn giọng nói: 
- Tạ Triết, cậu có biết cậu đang làm gì không? Cậu làm vậy là phạm pháp đó, tôi muốn kiện cậu! 
*Suỵt*, Tạ Triết đưa tay lên miệng, ý bảo ông ta im miệng lại, vì ông ta quá ồn ào. Nhưng lúc anh nhìn sang Khương Tuệ Tĩnh thì có vẻ như dược tính vẫn chưa giải nên cô ta mới khó chịu mà uốn éo từ nãy đến giờ, nhìn qua một chút, rồi anh lại nói: 
- Hỏa Tú, đưa Phó Âu Trực đến đây đi… Có vẻ như Khương tiểu thư đang cần anh ta lắm đấy! 
- Dạ chủ nhân. 
Nhận lệnh xong thì Hỏa Tú cũng rời đi, người thay thế Hỏa Tú là Kim Yết. Lúc này Khương Đạt Lệnh mới bắt đầu run rẩy, từ lúc ông ta bị trói mang đến đây đã nhìn qua Kim Yết tra tấn rất nhiều người rồi, ai nấy đều là dùng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phan-dien-noi-chuyen-yeu-duong/3402487/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.