Chương trước
Chương sau
"Hả?" Vân Trân hoàn hồn, sửng sốt, lắc đầu, "Không có gì. Bà ta chỉ là... Nói vài câu với thiếp, muốn từ chỗ thiếp thám thính chuyện liên quan tới chàng."
Xin lỗi, có một số việc, tạm thời thiếp vẫn chưa thể nói với chàng.
Có lẽ đời này cũng không có cách nào nói ra.
"Không sao thì tốt." Triệu Húc duỗi tay ôm lấy nàng, "Sau này ta sẽ cố gắng thay nàng từ chối những lời mời này."
Vân Trân dựa vào lòng hắn, gật đầu.
Chuyện Bạch Phi và lão Ngư cần phải nghĩ cách.
Nàng không thể cứ bị động như vậy.
Nếu một ngày nào đó, bọn họ thật sự muốn nàng báo thù cho "Tham Lang"...
Đến khi ấy đã muộn.
...
Mấy ngày kế tiếp, Vân Trân có hơi mất tập trung.
"Mẫu thân, con mới là A Linh."
Hôm nay, nàng mặc xiêm y cho A Linh và Vân Từ, kết quả lại cầm áo khoác nhỏ của A Linh mặc cho Vân Từ. Chờ A Linh lên tiếng, Vân Trân mới hoàn hồn.
"Mẫu thân, sao người lại ngốc như vậy?" A Linh làm mặt quỷ.
Vân Trân lắc đầu, vẫy tay bảo nó tới đây, giúp nó mặc áo vào.
"Nương, người không khỏe sao?" Vân Từ nhìn nàng, hỏi.
Có câu, ba tuổi đã già.
Hiện giờ Vân Từ sắp ba tuổi, A Linh chỉ nhỏ hơn nó nửa tuổi, nhưng Vân Từ thoạt nhìn ổn trọng hơn A Linh hơn nhiều.
A Linh nói nhiều, cũng hay bày trò.
"Nương không sao." Vân Trân duỗi tay sửa sang cổ áo giúp nó. Thấy Vân Từ không tin, nàng giải thích, "Mẫu thân chỉ là đang nghĩ chuyện lát nữa đưa các con đi thư phòng."
Con cháu hoàng thất từ nhỏ đã phải bắt đầu học tập.
A Linh và Vân Từ đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Triệu Húc định chờ thời tiết ấm hơn một chút sẽ mời tiên sinh vỡ lòng cho chúng. Ban đầu không cần dạy những thứ tối nghĩa khó hiểu, chỉ cần học nhận biết mặt chữ lễ nghi cơ bản là được. Chờ chúng lớn một chút mới chính thức bái sư học nghệ.
Lúc này, thời tiết dần bắt đầu ấm áp.
Vân Trân định mua chút đồ học tập cho chúng trước.
Hai tiểu gia hỏa này sau khi vào kinh thành rất ít khi ra ngoài, nên đòi muốn đi cùng nàng. Đương nhiên, đòi ra ngoài chủ yếu là A Linh, Vân Từ rất ngoan, cho dù muốn ra ngoài cũng sẽ không ầm ĩ như A Linh.
Gần đây Vân Trân có tâm sự, thật sự không có sức lực dỗ chúng, lại nghĩ thư trai cũng không xa, lại là nơi thanh tĩnh nho nhã, nên đồng ý.
...
Chuẩn bị xong, Vân Trân liền cùng A Linh và Vân Từ ngồi xe ngựa rời khỏi Túc Vương phủ. Đồng thời, nàng còn dẫn theo hai hạ nhân ngày thường chăm sóc A Linh và Vân Từ, trong tối còn có Ám Thất bảo hộ.
Trên đường tới thư trai, Vân trân dạy chúng ít quy tắc.
Tới thư trai rồi, A Linh và Vân Từ đều rất nghe lời, không ồn không phá.
Hôm nay Vân Trân tới chủ yếu là chọn cho chúng bảng chữ mẫu cùng ít sách vỡ lòng. Những thứ như giấy bút, trong phủ xưa nay không thiếu.
Bọn họ vừa vào, lão bản thư trai liền tiếp đón.
"Phu nhân muốn chọn gì." Lão bản thư trai hỏi.
"Ta muốn chọn ít bảng chữ mẫu vỡ lòng cho hài tử." Vân Trân nói.
"Phu nhân và tiểu công tử, mời theo ta qua đây."
Vân Trân nắm tay A Linh và Vân Từ vào phòng nghỉ bên trong.
Lão bản sai tiểu nhị lấy bảng chữ mẫu ra cho họ chọn.
Thời điểm Vân Trân chọn, A Linh cũng chạy tới.
Cuối cùng, Vân Trân dứt khoát cho chúng tự chọn.
Thích học chữ nào thì chọn bảng chữ mẫu ấy.
Lòng hiếu kỳ của hài tử rất lớn.
Vân Từ đã chọn xong, A Linh còn ngồi trước bàn, chọn tới chọn lui vẫn chưa chọn được.
Đúng lúc này, lại có khách tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.