"Liễu phu nhân!" Triệu Húc chắn trước mặt Vân Trân, trầm giọng, "Vân Trân là phu nhân của bổn vương. Hôm nay, bổn vương đưa nàng ấy tới thắp nén nhang cho hầu gia. Liễu phu nhân, bà đứng trước linh đường của hầu gia la lối, có phải không muốn hầu gia không được yên nghỉ không?"
"Các ngươi còn đứng đó làm gì?" Liễu Minh Nhẫn quát hạ nhân phía sau, "Còn không mau đưa mẫu thân ta về phòng nghỉ ngơi! Phụ thân vừa qua đời, mẫu thân không được tỉnh táo, không lẽ các ngươi cũng hồ đồ hết sao!"
Lời này của Liễu Minh Nhẫn như nói với hạ nhân, nhưng thật ra gã đang giải thích với Triệu Húc.
"Ta không về, ta không về..." Liễu phu nhân hét lên.
Nhưng Liễu Minh Nhẫn đã hạ lệnh, đám hạ nhân phía sau không thể tiếp tục đứng yên, trực tiếp kéo Liễu phu nhân đi.
"Vương gia, Vân phu nhân, thành thật xin lỗi." Lúc này, Liễu Minh Nhẫn bước đến xin lỗi Triệu Húc và Vân Trân, "Từ lúc phụ thân qua đời, mẫu thân thần luôn như vậy, lời nói hành vi ngày càng không kiểm soát được, hôm nay bà ấy cũng không cố ý. Thần ở đây thay mẫu thân xin lỗi hai vị."
Triệu Húc không nói gì, chỉ nhìn Vân Trân.
Vân Trân gật đầu: "Liễu tướng quân không cần xin lỗi. Ta đoán có lẽ Liễu phu nhân hiểu lầm ta gì đó, cho nên mới tỏ thái độ. Vậy hiện giờ, ta có thể dâng hương cho hầu gia không?"
"Mời." Liễu Minh Nhẫn nhường đường.
Triệu Húc đẩy Vân Trân tới trước lư hương, Vân Trân duỗi tay cắm nén hương vào đó.
Nàng ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/988063/chuong-1428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.