Chương trước
Chương sau
Còn cả tiểu quỷ Vương tiểu thiếu gia, đồ đệ Trân Nhi thu nhận, Vương Kỳ Lân kia nên sửa miệng gọi hắn là "sư công".
Hôn lễ định cử hành khi nào?
Nàng muốn trước khi sinh con hay sau khi sinh con?
Ý của Triệu Húc đương nhiên là càng nhanh càng tốt, như vậy hắn mới có thể yên tâm, cũng có thể để Vân Trân quang minh chính đại ở lại vương phủ.
Ngoài ra Triệu Húc còn nói một vài vấn đề khác.
Ví dụ như lại nhắc tới bệnh tình của nàng, nói nàng đừng lo lắng, hắn đã phái người đi tìm sư phụ nàng, tin rằng không bao lâu nữa, ông ấy sẽ tới thành Quán Châu.
Không, đừng tìm sư phụ, đừng tìm sư phụ tới...
Sư phụ tới, vậy chuyện nàng trúng độc không thể giấu giếm được nữa.
Hiện giờ Triệu Húc đang rất vui vẻ, hi vọng và khát khao về tương lai của họ. Nếu để họ biết nàng chỉ sống được chưa đến một năm, thai nhi trong bụng rất có khả năng cũng không sống được...
Điều này đối với Triệu Húc là đả kích lớn cỡ nào.
Cuối cùng, Vân Trân không biết sao mình lại thiếp đi.
Tiếng của Triệu Húc chậm rãi dừng lại.
Hắn cúi đầu, nhìn người đã ngủ trong lòng.
Vân Trân sau khi ngủ cung mày vẫn nhíu chặt, giống như đang có tâm sự gì đó.
Triệu Húc thấy vậy, giơ tay nhẹ nhàng xoa giữa mày nàng.
"Nàng rốt cuộc đang lo lắng điều gì?" Triệu Húc nhẹ nhàng hôn lên trán Vân Trân.
Dù có phiền phức gì, ta đều sẽ gánh vác giúp nàng, chỉ cần nàng có thể ở lại bên cạnh ta.
...
Thời điểm Vân Trân tỉnh lại, phát hiện mình nằm trên giường Tê Thư Trai, Triệu Húc đã đi rồi.
Nha hoàn thấy nàng tỉnh lại, vội đỡ nàng dậy. Không đợi nàng dò hỏi, nha hoàn liền nói vương gia có việc ra ngoài, lệnh nàng ấy chiếu cố Vân Trân, Vân Trân có gì phân phó đều có thể trực tiếp bảo nha hoàn đi làm.
Sau đó, nha hoàn bưng thuốc tới.
Vân Trân lắc đầu, bảo mình tự viết phương thuốc, kêu nha hoàn đi nấu.
Không bao lâu, phương thuốc kia tới tay Triệu Húc.
Triệu Húc giao phương thuốc cho đại phu.
"Sao hả? Phương thuốc có chỗ nào không ổn không?" Triệu Húc hỏi.
Hắn vẫn không yên lòng, sợ Vân Trân sẽ giấu hắn xóa sạch hài tử.
Nàng là đại phu y thuật cao minh, nếu nàng đã hạ quyết tâm, Triệu Húc rất khó phòng bị.
"Không có vấn đề, thật sự là thuốc dưỡng thai." Đại phu đọc kỹ xong, trả lời, "Trong đó có bỏ thêm hai dược vị cũng là thứ có ích cho sức khỏe, có thể cho người đi bốc thuốc."
"Vậy thì tốt." Triệu Húc gật đầu, giao phương thuốc cho thủ hạ, bảo họ đi bốc, sau đó lại sai người tiễn đại phu đi.
Chờ đại phu đi rồi, Nguyên Bảo tiến vào.
"Vương gia. Nô tài tới muốn xin chỉ thị của vương gia, Thính Phong trước đây nhốt trong phòng cất củi nên xử trí thế nào?"
Thính Phong là mỹ nhân trong cung ban tặng, tuy Triệu Húc chưa cho các nàng thân phận, nhưng người trong phủ đều không dám sai khiến các nàng như hạ nhân khác.
Lúc trước Thính Phong chống đối vương phi, khiến vương phi tức giận đến hộc máu, nên bị nhốt vào phòng chất củi.
Hiện giờ, tiểu công tử chào đời, vương phi cũng dần khỏe lại, do vậy Nguyên Bảo tới xin chỉ thị xử trí Thính Phong thế nào.
Dù sao cũng không thể luôn nhốt nàng ta trong phòng chất củi.
Triệu Húc nghĩ nghĩ, nói: "Đưa nàng ta tới Bạc Liễu Viện, giao cho vương phi xử lý."
Nguyên Bảo kinh ngạc, đáp "Vâng" rồi lui xuống.
Giao Thính Phong cho vương phi, sợ rằng dữ nhiều lành ít.
Có điều, Nguyên Bảo không dám nhiều lời.
Dù sao đây là quyết định của chủ tử.
...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.