Lần nữa tỉnh lại, Vân Trân phát hiện mình đang nằm trên bờ, trên người khoác một chiếc áo màu đen.
Cô vì đau mà tỉnh lại.
Trên cổ đau đớn, cảm giác không thở nổi bao trùm, khiến nàng từ hôn mê tỉnh lại. Sau khi tỉnh, nàng cảm giác có người bôi thuốc trên vết thương của nàng.
"Đừng nhúc nhích."
Nàng vừa cử động, bên cạnh liền truyền tới tiếng của một nam nhân.
Vân Trân nghi hoặc ngẩng đầu, đối diện với một gương mặt quen thuộc.
Hoặc là nói, gương mặt đã từng quen thuộc, hiện giờ đã trở nên càng thành thục, càng tuấn lãng.
Ngụy Thư Tĩnh...
Vân Trân ngơ ngác nhìn người trước mặt, tất cả giống như đang nằm mơ.
Nàng, đang mơ sao?
Ngụy Thư Tĩnh cúi đầu nhìn nàng, sau đó nhận băng vải cấp dưới đưa qua băng bó vết thương trên cổ nàng. Từ đầu đến cuối, mãi đến khi vết thương băng bó xong, Ngụy Thư Tĩnh cũng không nói gì.
"Cô nương là tiểu thư nhà ai? Tại sao lại rơi xuống hồ sen?" Ngay thời điểm Ngụy Thư Tĩnh đứng dậy, tiểu thị vệ đứng cạnh y lên tiếng hỏi, "Cô nương có biết tình huống vừa rồi nguy cấp thế nào không? Nếu không phải Ngụy thống lĩnh của chúng ta kịp thời nhảy xuống hồ cứu cô nương lên, lại thay cô nương hút độc ra, chỉ sợ cô nương..."
"Tiểu Chiếu, đừng nói nữa." Lần đầu Ngụy Thư Tĩnh nói chuyện, ngắt lời tiểu thị vệ.
Tiểu thị vệ bĩu môi, không nói nữa.
Ngụy Thư Tĩnh quay đầu, hỏi Vân Trân: "Muội tên gì?"
Muội tên gì?
Câu hỏi của Ngụy Thư Tĩnh khiến Vân Trân không biết trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/987244/chuong-605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.