Chương trước
Chương sau
Nói xong, Lưu Vân Bạch nhếch môi, nhìn Triệu Húc đứng trước mặt.
Chỉ thấy Triệu Húc trầm mặc mấy giây, mới trả lời Lưu Vân Bạch: "Thứ lỗi ta nghe không hiểu ý của Tứ hoàng huynh, nếu không còn chuyện gì khác, ta cáo từ trước."
Dứt lời, hắn xoay người rời đi.
Lưu Vân Bạch đứng trên bậc thang, nhìn theo Triệu Húc.
"Ha ha..."
Đột nhiên, hắn nở nụ cười.
Nghe không hiểu sao?
Tính ra, ngược lại là hắn càng ngày càng không nhìn thấu Lục hoàng đệ này.
Trong lòng Triệu Húc rốt cuộc đang nghĩ gì?
Hoài nghi? Để ý?
Nếu để ý, sao lại đưa một bộ y phục vừa nhìn liền có thể nhận ra nó là kiểu dáng của Liễu Trản Anh cho người kia mặc? Biết rõ có người sẽ vì chuyện này, gây khó dễ với nàng.
Nhưng nếu không để bụng, tại sao khi biết nàng mất tích, hắn lại tự mình tìm người suốt đêm?
Tính ra, người thật sự không hiểu ngược lại là Lưu Vân Bạch hắn mới đúng.
...
"Điện hạ, có cần nô tài đưa xiêm y mới cho Thịnh cửu tiểu thư không?"
Bên này, Nguyên Bảo đi theo Triệu Húc, biết rõ tiền căn hậu quả sự việc, thấy hắn đã đi xa, không nhịn được mà hỏi.
Triệu Húc hơi dừng lại: "Không cần." Nói xong, hắn tiếp tục đi về phía trước.
Không cần?
Tại sao không cần?
Nếu Thịnh cửu tiểu thư tiếp tục mặc bộ xiêm y đó, rất nhanh sẽ va chạm Liễu Trản Anh tiểu thư, va chạm Thục Phi nương nương... Đến lúc đó, Thịnh cửu tiểu thư chắc chắn sẽ gặp tao ương.
Nguyên Bảo và Thịnh Vân Trân không có giao tình gì, nhưng dung mạo của Thịnh Vân Trân thật sự quá giống Trân Nhi. Hắn liền theo bản năng mà muốn giúp nàng.
Nhưng, điện hạ nhà hắn dường như không có ý ra tay hỗ trợ, thậm chí còn vui khi nhìn Thịnh cửu tiểu thư bị người ta bắt nạt?
Đương nhiên, ý niệm này chỉ lóe qua trong đầu, tới nhanh đi cũng nhanh.
... Truyện Teen Hay
Hòa Đình Viện.
Sau khi ở trước mặt mọi người xin lỗi Vân Trân, Vương Tân Vũ không còn mặt mũi nào tiếp tục ở đây nữa. Nàng ta trực tiếp mang theo nha hoàn của mình tới tẩm cung của Vương Hoàng Hậu.
Vương Tân Vũ đi rồi, những người muốn cười nhạo Vân Trân cũng tự giác dẹp bỏ suy nghĩ này.
Vân Trân nhờ vậy mà nhẹ nhàng không ít.
Nàng an tĩnh theo sau Thịnh Lang Hoàn.
Mọi người thấy tạm thời không thể tìm được việc vui từ trên người nàng, liền dời sự chú ý sang chỗ khác, dần dần, không còn ai chú ý tới Vân Trân nữa.
Thịnh Lang Hoàn và Liễu Hoán Hoán nói gì đó, đầu óc của Vân Trân lại không khỏi bay đi xa.
Vừa rồi Vương Tân Vũ khiêu khích khiến trong lòng nàng không nhịn được mà xuất hiện một nghi vấn.
Vì sao Triệu Húc lại đưa bộ xiêm y nàng cho nàng?
Nếu khi ấy tình huống khẩn cấp, hẳn cũng không nên đưa "xiêm y của Liễu Trản Anh" cho nàng mới đúng chứ?
Bởi vì như vậy rất dễ khiến nàng bị người ta nói bắt chước cách trang điểm Liễu Trản Anh, muốn nịnh bợ nàng ấy, hoặc là muốn thông qua cách ăn mặc tương tự khiến mọi người, đặc biệt là Lục hoàng tử chú ý.
Với sự thông minh của Triệu Húc, không thể không đoán được điểm này.
Nhưng cố tình, hắn lại làm thế.
Hắn rốt cuộc có ý gì?
Là muốn thử nàng?
Hay là muốn mượn người khác "nhục nhã", nói với nàng một chuyện.
Ví dụ như dù nàng mặc xiêm y của Liễu Trản Anh, cũng không thể trở thành Liễu Trản Anh, dù gương mặt này rất giống Trân Nhi, nàng cũng không có khả năng là Trân Nhi?
Triệu Húc coi nàng là kẻ dụng dụng tâm kín đáo, muốn lợi dụng gương mặt tương tự Trân Nhi để tiếp cận hắn sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.