Chương trước
Chương sau
Vân Trân đến U Minh giáo, Lệ Vô Ngân liền để Tiểu Thu đến hầu hạ nàng.
Vân Trân đương nhiên sẽ không ngây thơ cho rằng Tiểu Thư là thiếu nữ hồn nhiên thiện lương. Trên thực tế, người của U Minh giáo, không ít thì nhiều, trong tay đều dính chút máu tanh.
Ngay cả bản thân Vân Trân cũng không thể nói nàng chưa từng hại người.
Trực tiếp, gián tiếp, tay nàng cũng dính tới mạng người.
Có khi, là người nàng cảm thấy nên giết.
Có khi, là người trong giáo dùng thuốc độc nàng tạo ra hại người.
Chỉ là trong lòng, mặc kệ hiện tại có thân phận gì, nàng trước sau đều giữ vững điểm giới hạn.
Chỉ cần giới hạn còn, nàng vẫn là nàng, cho dù nàng có biến thành bộ dáng gì.
Có điều, dù vậy, nàng cũng không muốn can thiệp quá nhiều vào suy nghĩ của Tiểu Thu.
U Minh giáo tuy rằng bị người đời gọi là Ma giáo, nhưng những ác nhân yêu nữ đó trước khi gia nhập Ma giáo cũng là người bình thường.
Không ai sinh ra đã là ác nhân hay yêu nữ.
Sở dĩ bọn họ vào U Minh giáo cũng đều có lý do.
Có người ác thật, nhưng cũng có người là bất đắc dĩ.
Về thân thế của Tiểu Thu, Vân Trân từng nghe người trong giáo kể.
Nghe nói năm Tiểu Thu năm tuổi, bị mẫu thân bế lên núi U Minh. Thời điểm mẫu thân nàng ấy bế nàng ấy tới, cả người đều là máu. Sau khi phó thác Tiểu Thư, rất nhanh liền qua đời. Người nhặt xác mẫu thân nàng ấy kể, trên người bà toàn là thương tiếc, đặc biệt là hạ thể, hẳn là trước đó bị người ta dùng cách tàn nhẫn quan hệ xác thịt.
Từ đó, Tiểu Thu đặc biệt căm ghét những nam nhân thích trêu hoa ghẹo nguyệt.
Nếu gặp, đều sẽ ra tay rất nặng.
Mấy tháng trước, Vân Trân gặp thiếu trang chủ của Từ Bi trang.
Kết quả người nọ một hai muốn lột mặt nạ của nàng, lúc ấy, Vân Trân đã muốn giáo huấn gã, chỉ là không đợi nàng ra tay, Tiểu Thu đã trực tiếp đào hai mắt của người nọ.
Từ đó, Từ Bi trang kết thù với U Minh giáo.
Từ Bi trang đem chuyện này tính trên đầu Quỷ đại phu.
Lúc ấy, Vân Trân mới biết được thân thế của Tiểu Thu.
... Truyện Teen Hay
Nếu đổi thành nửa năm trước, nàng còn là Trân Nhi của Ninh Vương phủ, có lẽ nàng sẽ mở miệng khuyên nhủ Tiểu Thu.
Nhưng hiện tại, nàng đã không còn là Trân Nhi, nàng là Quỷ đại phu của U Minh giáo, nơi này cũng không phải Ninh Vương phủ, mà là giang hồ. Trong chốn giang hồ, bớt đi những lục đục tranh giành ở Ninh Vương phủ, nhưng đồng thời lại có thêm quy củ "một lời không hợp liền rút đao".
Người trong chốn giang hồ thích dùng vũ khí trong tay nói đạo lý hơn.
Cá lớn nuốt cả bé, kẻ mạnh có quyền.
Cách làm của Tiểu Thu tuy rất cực đoan, có lẽ là độc ác, nhưng nàng ấy ở trong chốn giao hồ dùng cách này để tự bảo vệ mình, Vân Trân không có ý kiến.
Dù sao trước kia, nàng cũng từng vì nương từ mà chịu không ít khổ.
...
"Tiểu Thu nhớ rồi." Tiểu Thu đáp, "Cô nương, đệ tử trong giáo đều đã bố trí xong."
"Ừ." Vân Trân gật đầu.
Hôm ấy, sau khi Lệ Vô Ngân nói với nàng chuyện bảo tàng của Thương Vương, liền phái nàng tới, hiệp trợ tả hữu hộp pháp lấy bản đồ bảo tàng.
Đương nhiên, tả hữu hộ pháp mà Lệ Vô Ngân nói là cấp dưới hắn đề bạt sau khi hắn nhậm chức, chứ không phải tả hữu hộ phấp phản bội trước đây.
...
Xe ngựa chở bọn họ tới một tiểu viện u tĩnh.
Điều Vân Trân không biết chính là, nhóm người Triệu Húc vừa lúc ở cách vách.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.