Chương trước
Chương sau
Dựa theo tuổi tác, Lưu Vân Bạch là nhi tử thứ tư của Ninh Vương, hạ nhân vốn nên gọi hắn là "Tứ thiếu gia", nhưng mọi người đã quen gọi Triệu Húc như thế, cho nên liền gọi Lưu Vân Bạch là "Hi thiếu gia".


Cách xưng hô Hi thiếu gia này có chút không danh chính ngôn thuận.


Ninh Vương có vẻ không vui.


Có điều, ông ấy vì đón Lưu Vân Bạch về phủ đã nỗ lực không ít, cũng biết, chỗ vương phi đã có thoái nhượng lớn nhất, do vậy, ông cũng không nói gì, chỉ nghĩ sau này sẽ thường xuyên ban thưởng cho hắn.


Cứ thế, Lưu Vân Bạch dùng thân phận mới dọn vào Thự Quang Lâu.


...


"Vương gia đối xử với Hi thiếu gia thật tốt."


Hôm nay, Quả Nhi tới chỗ Vân Trân xin điểm tâm, vừa ăn vừa nói: "Người ở Thự Quang Lâu trước kia là thế tử, sau khi thế tử qua đời, nơi đó vẫn luôn bỏ trống. Nghe nói trước đây Nhị thiếu gia từng muốn vào ở, vương gia không cho phép. Hiện tại, ngài ấy lại cho Hi thiếu gia. Không chỉ thế, vương gia còn ban thưởng cho Thự Quan Lâu rất nhiều, ngươi biết không, mấy nha hoàn trong phủ ai cũng muốn vào Thự Quan Lâu làm việc..."


Nói tới đây, Quả Nhi dừng lại, hỏi Vân Trân: "Ngươi nói xem, mẫu thân của Hi thiếu gia rốt cuộc là người thế nào? Đã qua đời nhiều năm như vậy, còn khiến vương gia nhớ thương đến thế!"


Vân Trân nghe Quả Nhi hỏi, mới hoàn hồn.


Về mẫu thân của Lưu Vân Bạch, Vân Trân có nghe được một ít từ chỗ Tô trắc phi.


Nghe nói, thân phận của mẫu thân Lưu Vân Bạch thấp kém, được Ninh Vương nuôi bên ngoài. Sau đó không biết thế nào, tòa viện kia trong một đêm bị mồi lửa thiêu rụi. Ninh Vương cho rằng mẫu thân của Lưu Vân Bạch cũng bị thiêu chết trong trận hỏa hoạn đó. Nhưng trên thực tế, đối phương đã may mắn chạy trốn đến nơi khác, còn sinh ra Lưu Vân Bạch...


Còn về mười tám năm trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đêm đó tại sao lại có lửa lớn, còn cả mẫu thân của Lưu Vân Bạch bỏ trốn thế nào, sau này Lưu Vân Bạch vì sao lại trở thành nhi tử của Lại Bộ Thị Lang...


Thời gian đã qua lâu, muốn kiểm chứng thật sự quá khó.


Hiện tại chân tướng rõ ràng đại khái chỉ có như vậy.


Có lẽ vì chuyện năm đó quá khúc chiết, thân phận của mẫu thân Lưu Vân Bạch lại quá thấp kém, cho nên về mẫu thân của Lưu Vân Bạch, Ninh Vương không công bố với bên ngoài, chỉ nói đó là nữ tử ông ấy từng cô phụ.


Tuy là vậy, hạ nhân trong phủ đều nhìn thấy rõ ràng thái độ của Ninh Vương, địa vị của Lưu Vân Bạch theo đó cũng được nâng cao.


...


Hôm nay, Vân Trân quét dọn ở tiền viện.


Triệu Húc từ bên ngoài trở về, nhìn thấy nàng, liền qua nói hai câu.


Đúng lúc này, Lưu Vân Bạch vừa vặn dẫn theo Nha Sát từ trong viện của Ninh Vương đi ra, mấy người đụng mặt.


Thời điểm Lưu Vân Bạch xuất hiện, Vân Trân lập tức cúi đầu, thối lui ra sau Triệu Húc.


Triệu Húc nhìn về phía Lưu Vân Bạch.


Người trước mặt, từ sư huynh đồng môn Lưu Vân Bạch đến huynh trưởng của hắn Triệu Hi đã một khoảng thời gian, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Triệu Húc gặp lại hắn.


Nói về cảm giác của Triệu Húc đối với Lưu Vân Bạch này sao?


Thời điểm hắn còn là Lưu Vân Bạch, tuy rằng Triệu Húc và hắn không tiếp xúc nhiều, nhưng lại thường xuyên từ chỗ các vị sư huynh khác nghe kể về người này.


Có người nói hắn thiên tư thông minh, là nhân tài khó có được.


Có người nói hắn là người phóng lãng, tính tình rất kỳ quái.


Có người bảo, hắn thích trêu ghẹo cô nương trẻ tuổi, là một lãng tử.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.