Tô Thái Hậu nhìn trúng lòng trung thành của nàng ta.
Nàng ta có thể toàn tâm toàn ý làm việc cho một mình Tô Thái Hậu.
Đối với Tô Thái Hậu, nàng ta trung thành tuyệt đối.
Trước mặt Tô Thái Hậu, nàng ta là tâm phúc, là quân sư, là trung phó, cũng là vũ khí trong tay tô Thái Hậu.
Một món vũ khí có thể có suy nghĩ của mình, nhưng không thể vượt qua phạm vi cho phép của Tô Thái Hậu.
Mọi thứ của nàng ta đều xoay quanh Tô Thái Hậu.
Từ lúc nàng ta còn nhỏ đến thời niên thiếu, từ thời niên thiếu đến khi trưởng thành, từ lúc trưởng thành đến hiện tại...
Mọi người thấy phong cảnh của nàng ta, thấy nàng ta được Tô Thái Hậu yêu thích, nhìn địa vị của nàng ta hiện giờ, nhưng có ai biết nàng ta đã hi sinh những gì.
Nàng ta không thể có tình yêu thuộc về mình, không thể có hài tử của mình, đến cuối cùng, thứ nàng ta phải đối diện chỉ có quãng đời cô độc còn lại.
Đây là điều nàng ta có được sau khi làm rất nhiều việc cho Tô Thái Hậu.
Nhưng dù thế, Bích Diên cũng không oán không hận.
Bởi vì, cái mạng này là Tô Thái Hậu cho.
Năm đó, nếu không nhờ Tô Thái Hậu, nàng ta sớm đã chết dưới đòn roi của kẻ khác.
Là Tô Thái Hậu cứu nàng ta, cho nàng ta muốn chén cháo nóng, cho nàng ta mạng sống.
Bắt đầu từ ngày đó, nàng ta đã thề, cái mạng này, cuộc đời này của nàng ta đều thuộc về Tô Thái Hậu.
Sau đó, nàng ta đi theo Tô Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/4423424/chuong-1809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.