Vân Trân bắt buộc phải điều tra việc này rõ ràng mới được.
...
Ban đêm, Triệu Húc bận xong, vội tới Tê Phượng Cung.
Về chuyện buổi chiều, Triệu Húc đã nghe Nguyên Bảo nói.
"Chuyện buổi chiều nàng không cần lo lắng, trẫm sẽ thay nàng điều tra rõ ràng." Triệu Húc nói với Vân Trân.
Du thuyền, lại đột nhiên xảy ra chuyện ngập nước.
Nếu đặt ở hoàn cảnh khác, có thể giải thích qua, nhưng nếu ở hoàng cung, xảy ra với Vân Trân thì lại không giải thích được.
Bởi vì mọi thứ liên quan tới cuộc sống của Vân Trân đều trải qua kiểm tra nghiêm khắc mới có thể dâng tới trước mặt bọn họ.
Nhưng cố tình, chiều nay bọn họ du thuyền lại gặp sự cố.
Không, không phải sự cố.
Sau khi nghe kể, Triệu Húc liền biết đây không phải sự cố.
"Đa tạ bệ hạ." Vân Trân hành lễ.
Triệu Húc nắm tay nàng, lắc đầu: "Là trẫm so sót, để nàng gặp nạn."
Nếu hôm nay bọn họ không ở gần bờ, Triệu Húc không biết hậu quả sẽ thế nào.
Tất nhiên Vân Trân biết bơi, trên thuyền kia cũng có người biết bơi.
Cho dù A Linh và Tiểu Từ không biết, Vân Trân và người trên thuyền cũng sẽ liều mạng cứu chúng.
Thị vệ trên bờ nghe thấy động tĩnh, cũng sẽ tới cứu họ.
Nhưng dù thế, Triệu Húc vẫn không dám nghĩ tới khả năng này.
Ai mà biết kẻ sắp xếp việc kia có còn hậu chiêu hay không? Ai có thể bảo đảm trong số những người theo Vân Trân lên thuyền hôm nay có thuộc hạ của kẻ đứng sau việc này hay không? Ai mà biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/4423422/chuong-1807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.