Hai năm sau.
Trong hai năm này, có nhiều thứ đã thay đổi không còn như trước kia nữa. Vídụ như Dạ Đông Tuyết, ví dụ như Dạ gia, ví dụ như… Bạch Y Thần.
Kể từ ngày Dạ Đông Tuyết chết, hắn mới nhận ra hóa ra mình có tình cảm với nàng hoặc đến giờ hắn mới dám thừa nhận tình cảm của mình. Nào ngờ, thi thể Dạ Đông Tuyết lại biến mất một cách kỳ bí, khi đó, hắn đã muốn rờikhỏi phương Bắc này mãi mãi nhưng hắn đã không làm vậy.
Hắn muamột căn tiểu trúc nhỏ và ở đấy tới bây giờ, dù trong gia tộc nhiều lầnđến triệu gọi, cũng không chịu quay về. Hắn cũng không hiểu tại sao lạicố chấp không rời đi như vậy, có lẽ hắn đang mộng tưởng, mơ đến mộtngày, Dạ Đông Tuyết sẽ xuất hiện trước mặt hắn chăng?
Mỗi lầnnghĩ đến vấn đề này, Bạch Y Thần lại thở dài thương tiếc. Nếu như lúcđó, hắn quan tâm đến Dạ Đông Tuyết hơn, chịu cho nàng cơ hội để giảithích, có lẽ nàng sẽ không phải chết một cách bất minh như vậy.
Hắn đã từng buộc bản thân không được nghĩ đến nàng nữa, xem tất cả như mộtgiấc chiêm bao, nhưng trái tim không chịu nghe lời, trong lúc hắn khôngngờ nhất, hình ảnh của Dạ Đông Tuyết lại tái hiện trước mắt của hắn.
“Bạch ca ca…”
…
Bên Dạ gia cũng không khá khẩm hơn, kể từ hai năm trước, Dạ gia liên tiếpxảy ra nhiều cớ sự. Như việc Hồng Tụ chết oan kinh động đến quan phủ, dù Dạ Đông Tuyết, người được cho là hung thủ gây ra cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nhay-duoi-anh-trang-do/2867214/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.